Ân Ly đi bộ giữa rừng cỏ,đến ngay cái chỗ mà gặp Liễm Thâm lần trước để xem còn chút ma khí nào còn đọng lại không.
Nếu như có ai phát hiện được ở đây có ma khí thì sẽ rất phiền phức.
Mẹ chứ!Tất cả là tại vẻ đẹp hại dân đó.
Đẹp thì đẹp thiệt,nhưng phiền thì nhiều hơn.
Chả muốn dây vào.Bực mình!
[......].Chứ không phải tỷ không chịu được sức hút của nam chính nên trốn đi à?
"Mi còn lương tâm không?"
[......].Lương tâm của nó bằng một dãy số.
Ân Ly thôi không nói chuyện với cẩu hệ thống nữa mà bắt đầu ngồi xổm xuống,nhắm mắt lại đi ngủ.Nói chung là nghỉ ngơi.
Khi mở mắt ra,Ân Ly liền thấy một khuôn mặt yêu nghiệt phóng to ngay trước mặt mình,gần một chút nữa là có thể cảm nhận được hơi thở của nhau.
"Tỉnh rồi sao?"
Liễm Thâm vừa nói vừa cười,lùi lại phía sau ngồi xuống nhìn Ân Ly rất ngoan ngoãn.
Ân Ly nhìn Liễm Thâm.
Ta vừa tỉnh dậy là đã có nam nhân ngay vòng tay.
Có nên cảm ơn bạn hệ thống không nhỉ.
[......].Chạy.
Ân Ly nhìn xung quanh Liễm Thâm,không thấy ai.
May mà lần này hắn che liễm ma khí.
Ài,lần trước còn cố tình không che liễm lại cơ.
"Ngươi là ma tôn,còn đến nơi kẻ thù?"
"Đây đâu phải Lâm Viên Môn,ta đến chơi không được?"
Liễm Thâm đứng lên,giơ tay ý muốn đỡ Ân Ly đứng lên.
Ân Ly không nhìn mà tự đứng dậy."Cũng được, chỉ là tự nhiên có một khuôn mặt hại dân đến ngay trước mặt ta,ta cũng không ngại."
Ân Ly đi lên phía trước,về phía tiểu viện.Còn Liễm Thâm thì đứng đấy.
Khẽ cười.
Đúng là,muốn trêu chọc ta.
**************
Vài ngày sau.
Ân Ly bị cẩu hệ thống giảng giải hồi lâu,mới không đuổi thẻ bình an đi.
[Tỷ tỷ,có một khuôn mặt yêu nghiệt ngay trước mặt tỷ, tỷ còn kiềm chế làm gì!].
Ân Ly lắc đầu."Yêu nghiệt nhưng rất phiền."
Ân Ly vừa nói với hệ thống xong thì Liễm Thâm vừa hay đi tới.
Như là nhà mình vậy.
Mà Ân Ly cô cũng không còn kiểm định được năng lực của thẻ bình an lần này nữa rồi.
Lần trước,cô còn miễn cưỡng kiểm định.
Lần này,còn chả thấy được tu vi của thẻ bình an.
[Tỷ chỉ si mê sắc đẹp cả ngày,còn đâu thời gian để tu luyện chứ.].
Nó,cà khịa đấy.
Làm sao!Thích gì?
Gió: "Á à,mi dám cà khịa chị tau."
Đúng lúc đang vui,thì Liễm Thâm đột nhiên mở cửa vào phòng Ân Ly.Thật ra cô biết anh ta đứng trước phòng cô rồi nhưng không nói.
Liễm Thâm đứng đấy,nhìn Ân Ly đang ngồi trên giường,có vẻ vừa mới tỉnh lại.
Mái tóc hơi rối,má hơi ửng đỏ,có vẻ là ngủ nghiêng người khiến cô có vẻ nhu hoà hơn bình thường,như một con mèo ngoan ngoãn vậy,cục bông đáng iu.
Ân Ly nhìn Liễm Thâm,ho một cái."Đến thì ít nhất phải gõ cửa."
Xong rồi lại còn nhìn người ta không chớp mắt.
Còn liêm sỉ không?
Liễm Thâm khẽ tỉnh khỏi giấc