"Mấy ngày nay,muội đi đâu đấy?"
Thiên Thành từ bên kia,thấy bóng Ân Ly về từ lúc nãy,liền nhanh chóng kết thúc cho các đồ đệ tập luyện,rồi đến đây thì thấy Ân Ly đang ngồi trước sân.
Ân Ly ra hiệu cho Thiên Thành ngồi xuống,lên tiếng."Cũng không có gì,học ít y học,thế huynh gọi ta nhanh như thế làm gì?"
Ân Ly có vẻ không hiểu,nhìn Thiên Thành.Mấy ngày nay,luôn dùng ám hiệu gọi cô.
Thiên Thành nhìn vẻ mặt Ân Ly,vẫn thấy cô khá tốt.Nhưng cứ cảm giác cô yếu đi vậy.
Mấy ngày trước còn cho người đến lấy vài quyển y học chỗ anh nữa.Có vẻ rất gấp.
"Mấy ngày nay,ta không nhận được tín hiệu của Như nhi.Không biết...."
"Huynh đang lo lắng cho Như nhi sao?Nếu mấy ngày nữa không có tin tức,thì báo muội."
"Ừ,vậy muội nghỉ ngơi đi.Tu vi của muội...."
"Ta không sao."
Sau khi đuổi được Thiên Thành đi,Ân Ly mới thở dài.
Cái thân thể này,lại không chịu được sức mạnh kia.
Kệ đi.
Đi ngủ.
Còn sức đâu mà lo cho nữ chính.
****************
"Ân Ly!Ân Ly!"
Yên Cửu liền đi tìm Ân Ly,giọng nghiêm túc khiến Ân Ly liền chú ý.
Đúng là,đã là sư phụ của người khác,mà vẫn trẻ con như vậy.
"Khụ!Khụ!"
Yên Cửu vừa đến liền thấy Ân Ly ho ra máu,liền không khỏi lo lắng,vội chạy đến đỡ cô.
"Muội có sao không?"
"Có một người đẹp trai thế này,còn làm sao được nữa."
Ân Ly khuôn mặt tái nhợt hẳn ra so với trước,môi nhạt,tuy nhiên vẫn không khỏi trêu ghẹo.
Mấy ngày nay,Ân Ly toàn nằm trong thư phòng,không ra ngoài.Yên Cửu thì mới về từ bên môn phái khác nên giờ mới đến thăm cô được.
"Muội,sao lại mất nửa..."
Yên Cửu liền lấy mạch Ân Ly ra xem,phát hiện ra thực lực của Ân Ly giảm đến mức đáng sợ.
Chỉ có thể chống đỡ vài chiêu của Thiên Thành.
"Này,làm gì mà gắt thế,ta cố tình che giảm thực lực đấy.Thấy không,mặt ta vẫn hồng hào mà."
Ân Ly liền cười lên,mặt không khỏi đỡ trắng bệch như lúc trước,giờ thì có sức sống hơn.Thấy Ân Ly như vậy,Yên Cửu cũng không tiện hỏi tại sao.
"Muội có biết Thiên Thành sư huynh đi đâu rồi không?"
"Huynh ấy đi đâu,làm sao muội biết."
Yên Cửu ngồi nói chuyện với