Cơm canh ăn xong, vẫn nên cho anh tập rửa bát một lần a.
Thủ Lệ kéo cậu ra phòng khách, cầm theo một đĩa hoa quả nhìn thôi đã món ăn.
Ngay ấn tượng từ đầu gặp, bà là một người phụ nữ trung niên quý phái, nét trẻ vẫn tràn đầy.
Nhất là khuôn mặt hiền dịu làm tâm trạng Tử Mộc thoải mái
_ Tử Mộc, tay nghề của dì được chứ
_ Rất tuyệt là đằng khác ạ...!
Bà đặt tay lên vai cậu, nhìn qua nhìn lại.
Từ khi nào mà Hàn gia lại để thiếu phu nhân thiếu cái ăn vậy chứ.
Gầy như vậy,nhìn như cơn gió thổi qua là bay mất.
_ Con...thực sự chấm dứt với Hàn gia rồi?
Tử Mộc khựng lại, đầu hơi cúi xuống.
Có phải Thủ Lệ có thành kiến với người từng có chồng rồi không?
_ Dạ...!
Đôi mắt màu lục hiện rõ nét vui mừng.
Vậy là con trai bà có cơ hội rồi.
Còn sợ nó sẽ đơn phương hết đời chứ
_ Vậy...con thấy Bác Hàn nhà dì thế nào?
_ Khụ! khụ!...dạ?!
Đang uống miếng nước thì ho hết ra.
Không phải đưa cho cọc tiền vì lí do không xứng rồi đuổi đi sao.
Logic trên phim thường vậy kia mà.
Không ngờ thật nha
_ Haha...ha...thằng bé hơi cọc cằn chút con cũng đừng để bụng nha..
_ Con..con không có ý đó...Chỉ là bất ngờ một chút
Nhìn dáng vẻ tần ngần của cậu.
Bà lại nghĩ đến trường hợp Tử Mộc ám ảnh nỗi đau quá khứ.
Không dám bắt đầu với người khác.
Bà nắm lấy đôi tay trắng trẻo, vỗ vỗ nhẹ
_ Tử Mộc, đôi khi có những việc hơi khó khăn, nhưng ta đâu biết được làm người bao nhiêu lần.
Vì vậy, cứ sống vì hạnh phúc của bản thân.
Và dì cũng trông mong ở thằng bé điều đó...!
_.........!
Thủ Lệ nhìn vào khoang bếp, nơi tiếng bát đũa vẫn vang lên bấy giờ.
Cười cười, rồi lại nhìn cậu
_ Dì thấy được Bác Hàn đối với con là như thế nào.
Nó không phải loại diêu du ong bướm, bao năm nay chỉ biết vùi đầu vào Tinh Diệm
_ Anh ấy.....là một người tốt...!
_ Con biết không, có lẽ từ khi gặp con mà tôus ngày thỉnh thoảng nó lại cười, có sức sống hơn.
Dì khôn cần môn đăng hộ đối hay tiêu chuẩn giới tính.
Chỉ cần hai đứa hạnh phúc...Con thấy sao?
" Choang! " Từ trong bếp, tiếng rơi vỡ vang lên.
Thủ Lệ day day trán, đáng lẽ không nên để anh động vào việc bếp núc mà.
Vừa làm vừa phá.
Cả hai đi vào, đúng như dự đoán, bốn cái bát sứ đồng loại tách thành nhiều mảnh rải rác trên sàn.
_ Mỗi rửa bát mà cũng không làm được
_ Mẹ à, nhà mình có giúp việc nhưng mẹ cứ bắt con làm đó chứ
_ Còn lẻo mép, mau dọn đi, bà già này mệt mỏi rồi
Thủ Lệ ngao ngán ra ngoài.
Tử Mộc lắc đầu đi tới.
Cúi người nhặt từng mảnh vỡ.
_ Lần sau anh cẩn thận một chút
_ Tử Mộc em mau đứng lên, sẽ đứt tay đó!
_ a
Sao miệng nam phản diện đen đủi thế.
Có cần nói gì thành đó như thế không.
Đứt tay thật rồi.
Lòng bàn tay rỉ ra một màu đỏ thẫm.
Cậu liền buông những mảnh