Chỉ một đêm trôi qua, cuộc bình chọn hoa khôi trường học bất ngờ được làm mới.
Một tấm ảnh thẻ có tỷ lệ nhấn mở và số phiếu bầu tăng lên đáng kinh ngạc, nhanh chóng nhảy vọt vào top 10.
Tướng mạo ngũ quan sắc nét, chỉ cần liếc mắt sơ qua đã cảm nhận được vẻ đẹp trai mạnh mẽ mãnh liệt, mày kiếm mắt sáng, đường nét rõ ràng, sống mũi cao thẳng, dưới mắt còn mang theo một nốt ruồi đen, đôi mắt nhìn vào trong ống kính tựa như sư tử đang chuẩn bị phát động tấn công, chút cảm giác thiếu niên do tuổi tác mang lại pha lẫn với khí chất cao ngạo bản thân người đang có sinh ra một thứ thẩm mỹ bạo lực chưa từng thấy nhưng lại đã xuất hiện.
[Thức đêm đầu óc mơ màng nên đã nhìn thấy thứ kỳ quái, tôi phải đi ngủ đây.]
[Có phải hệ thống đăng sai rồi không? Kỳ quái quá, nhìn lại thêm cái nữa.]
[Cho dù thế nào đi nữa thì khi phóng tầm mắt khắp trường trung học phổ thông số 1, tấm ảnh thẻ này vẫn đủ sức làm nổ tung cả trường.]
[Đại ca Dụ, em thừa nhận anh cũng có chút nhan sắc.]
[? Ai đã đăng tấm ảnh này lên? Định quyến rũ tôi đấy hả?]
[Dụ Tả Kim, đè em đi, em không đùa đâu!]
[Chỗ này là diễn đàn ẩn danh, không phải diễn đàn không muốn sống.]
[Ngại quá, bị sắc đẹp làm choáng váng đầu óc.]
[Ha ha ha ha, nhưng mà đến cùng tại sao ảnh của Dụ Tả Kim lại xuất hiện trên bình chọn của hoa khôi trường vậy?]
[Xếp hạng mười trên bảng xếp hạng tổng, mẹ nó chứ chúng mày đừng chối nữa, nhiều phiếu bầu như thế, đừng cho rằng bà không biết chúng mày đều góp phần.]
[Mị đã bắt đầu gõ mõ rồi.]
[Tại sao đàn ông con trai cũng muốn chui vào bình chọn hoa khôi vậy?]
[Lỡ đâu chính cậu ta thả ảnh lên diễn đàn thì sao?]
[Chắc chắn do chính cậu ta thả ảnh, trước đó tôi không muốn nói đâu nhưng sao đàn ông con trai cũng muốn được bình chọn hoa khôi vậy!]
[Khát khao tìm đường sống sót trên bảng xếp hạng của lầu trên tràn ra ngoài màn hình rồi này.]
[Tôi vẫn tò mò ai có lá gan lớn đến vậy, dám thả ảnh đại ca Dụ lên trên này.]
Dụ Tả Kim gan lớn nhìn xếp hạng số 10 trên bảng, đặt điện thoại di động xuống chìm vào trong giấc ngủ.
Sáng hôm sau khi rời giường, toàn thân của hắn tỏa ra áp suất buồn bực, hắn để trần thân trên đi vào phòng tắm, rửa mặt xong thì quay lại bên giường, cánh tay căng đầy cầm áo phông mặc lên thân.
Đôi mắt màu đen nhìn chằm chằm điện thoại di động trên giường, đột nhiên nhớ tới gì đó, hắn cầm điện thoại di động lên mở trang web bình chọn.
Dụ Tả Kim lớp 12-10, xếp hạng: 6.
Dụ Tả Kim nhíu mày, thứ hạng không tăng quá nhiều so với hạng 10 hôm trước.
Trên hắn còn năm người khác.
Chỉ còn 5 hôm nữa thì cuộc bình chọn hoa khôi sẽ kết thúc.
Thịnh Uyên biết tin tức có người thả ảnh Dụ Tả Kim vào trong cuộc bình chọn hoa khôi thông qua bài đăng trên diễn đàn trường.
Cậu cảm thấy mới lạ, cố ý chuyển sang trang web bình chọn để xem.
Quả nhiên, trong nhóm hoa khôi dẫn đầu có một tấm ảnh thẻ nền đỏ, là một tấm ảnh chụp có độ phân giải 413×626 pixel.
Thật Nỗ Lực ngoi đầu dậy.
[Hệ thống: Ảnh cậu ta trên này thật đấy hả?]
Thịnh Uyên nhấn vào nút lưu ảnh.
"Xếp hạng 6, vị trí không thấp."
[Hệ thống: Cậu cảm thấy cậu ta có thắng được không?]
Thịnh Uyên không quan tâm lắm, có lẽ do người nào đó thích đùa nên đã đăng ảnh Dụ Tả Kim lên mạng, họ chỉ đùa giỡn cho vui, không đến mức bình chọn thật.
Thằng thì không thể thắng nổi, Thịnh Uyên đáp lời: "Không quan trọng."
Thật Nỗ Lực nhìn chằm chằm ảnh chụp.
Thịnh Uyên hỏi ngược lại: "Cậu nghĩ sao?"
[Hệ thống: Khác loài như cách núi, tôi chúc cậu ta thành công thôi.]
"..."
Giờ nghỉ trưa Thịnh Uyên trở về phòng 408, Dụ Tả Kim đã cầm bút làm đề thi.
Thịnh Uyên đi đến bên cạnh hắn ngồi xuống, cậu nhìn bài làm của hắn một lát, lấy điện thoại di động ra bắt đầu giết thời gian.
Cậu đi dạo diễn đàn một vòng, lại chơi vài màn Anipop, sau đó nhấn mở bài bình chọn hoa khôi của trường, hôm nay cậu còn chưa bỏ năm phiếu của mình.
Hai hôm trước phiếu của cậu đều bị bé mập lôi kéo bầu cho nữ thần của mập.
Cậu nhìn tấm ảnh chụp một loạt các hoa khôi bên trong, liếc nhìn sơ qua đều rất xinh đẹp, không thể phân người nào được người nào hơn.
Lúc này thứ bình chọn chính là thẩm mỹ của cá nhân, người nào thích ngọt ngào thì bỏ phiếu cho ngọt ngào, người nào thích cool ngầu thì bỏ cho cool ngầu, còn có cả phong cách thể thao năng động, phong cách mỹ nhân cổ điển...! tóm lại, trăm hoa đua nở.
Thịnh Uyên ở bên đang định bỏ phiếu, ánh mắt của Dụ Tả Kim cũng chuyển từ đề bài đến trên người cậu.
Đôi mắt hắn chăm chú nhìn từng cử động của cậu, không nói chuyện nhưng lòng đã bắt đầu không vui.
Bởi vì Thịnh Uyên đã lướt qua vị trí của hắn.
Dụ Tả Kim: O-O
Ngón tay Thịnh Uyên hoạt động trên màn hình, trang thứ nhất lướt hết thì sang trang thứ hai, sau đó lật tới trang thứ ba.
[Hệ thống: Cậu ngắm nhiều như vậy liệu có nhớ được không?]
Thịnh Uyên: "Tôi thấy lý lịch của họ cứ na ná nhau, rất thú vị".
[Hệ thống:?]
"Giống như đang chơi trò chơi tìm điểm khác biệt ấy."
Thằng chó, cậu muốn chơi trò chơi thì ra ngoài mà chơi chứ!
Ngay khi mặt Dụ Tả Kim càng lúc càng đen, Thịnh Uyên đã cảm nhận được ánh mắt của hắn.
Liếc mắt ngang qua, sự lo lắng trong mắt đối phương chiếu thẳng tới gương mặt cậu.
Đôi mắt xinh đẹp của Thịnh Uyên hơi híp lại, khóe miệng khẽ cong cong.
Cậu quay đầu sang nhìn Dụ Tả Kim một chút, sau đó kéo trở về trang số 1, ấn thẳng vào trong tấm ảnh thẻ của hắn, thả năm phiếu liên tiếp.
Mọi chuyện xong xuôi, cậu cất kỹ điện thoại di động.
Thịnh Uyên đắc ý nhìn về phía Dụ Tả Kim.
Thế nào, say mê anh đây gần chết rồi chứ.
Dụ Tả Kim tiến sát lại gần cậu, cả người đè lên sống lưng cậu, cánh tay vòng quanh eo Thịnh Uyên siết chặt.
Mặc dù nét mặt hắn không thay đổi nhưng rõ ràng lòng hắn đang vui vẻ.
Thịnh Uyên: "Cảm động?"
Dụ Tả Kim cúi đầu không nói lời nào.
Mặt mày Thịnh Uyên tươi cười: "Chuyện bạn trai nên làm thôi."
Dứt lời, cậu cảm nhận được có thứ gì đó luồn vào eo mình.
Cậu nắm chặt bàn tay đang vuốt ve da thịt trên eo, lập tức cảnh giác.
"Cậu làm gì đấy?"
Dụ Tả Kim: "Làm chuyện bạn trai nên làm."
Thịnh Uyên:...
Thẳng nhãi, cậu đừng quá xảo quyệt!
Thịnh Uyên đập rớt tay hắn: "Không được véo."
Bàn tay Dụ Tả Kim dán bên eo cậu cứng đờ, hắn liếc cậu một cái, không tiếp tục cử động nhưng bàn tay trong áo Thịnh Uyên cũng không chịu chui ra.
Hắn thuận tay trái nên sử dụng tay trái làm bài, tay phải dán vào người Thịnh Uyên.
Thấy người không còn làm bừa, Thịnh Uyên không hung dữ với hắn nữa.
Cho tới tận khi cậu vào chơi game Anipop thì bàn tay bên eo lại véo véo da thịt.
Thịnh Uyên:...
Phần eo của Thịnh Uyên bằng phẳng săn chắc không có thịt thừa nhưng đến cùng thì thịt vẫn là thịt, không biết Dụ Tả Kim có đam mê gì mà rất thích bóp thịt mềm của cậu.
Thịnh Uyên: "Cậu đang làm gì đấy?"
Dụ Tả Kim quay đầu nhìn cậu, gương mặt lạnh lùng vô tội.
Ra vẻ mình không có mắt nhìn, mình nghe không hiểu.
Thịnh Uyên:...
Không biết vì sao, cậu lại có thể trông thấy chút gian xảo từ trên gương mặt hắn.
Sức lực của Dụ Tả Kim không biết nặng nhẹ nhưng hắn cũng chẳng nỡ véo Thịnh Uyên đau, lúc này ngón tay thon dài chỉ