Chương 57.
Vốn đã có kết quả
Trận đấu giữa Liễu Minh Khang và La Bác Triệt cũng diễn ra phải nói là hấp dẫn không kém.
La Bác Triệt đặc biệt hiếu chiến, từ đầu trận đã cố gắng tấn công toàn chỗ hiểm nhưng Liễu Minh Khang lại thủ thân như ngọc, căn bản không thể chạm vào.
Phải nói là một bên full dame, một bên max giáp.
Tuy nhiên mới đánh nhau được cỡ 20 phút thì Hàm Nguyệt tới.
Tức giận kéo Liễu Minh Châu và Liễu Minh Khang về vì tội trốn học để tới đây.
Thế là trận đấu có thể gọi là bất phân thắng bại.
Thế...!ta thắng hay chưa? La Bác Triệt mơ hồ nhìn theo hướng Liễu Minh Khang bị xách tai kéo đi mà hỏi.
Một người rời sàn đấu, tứ hoàng tử thắng.
Lâm lão tướng nheo mắt, vuốt râu.
Thế thì huynh vẫn chưa coi là thắng thực sự, chẳng qua đối thủ rời sàn đấu nên phần thắng mói thuộc về huynh! Liễu Y Dạ phán một câu rồi le lưỡi ý bảo huynh còn yếu lắm!
Muội...!hừ! Coi như là thế! Lát nữa đấu với ta thì muội sẽ tự biết ai yếu hơn ai La Bác Triệt bày ra vẻ mặt cười nhăn nhó, cảm xúc trong người viết rõ ra hết trên mặt tức giận.
Blèè! Y Dạ lè lưỡi.
Được rồi hai đứa, tới lượt bọn ta rồi! Liễu Y Tịnh chen vào trước khi hai đứa nhóc này xông thắng lên đánh nhau trước.
Hai đứa lên sàn đi Lâm lão tướng quân giọng ồm ồm, đôi mắt vẫn híp lại.
.....
La Nguyên Nguyên và Liễu Y Tịnh đứng đối diện nhau, mặt cả hai đều bĩnh tĩnh tới ớn lạnh.
Hai người khom lưng chào đối thủ rồi chuẩn bị bắt đầu.
La Nguyên Nguyên dang rộng chân, đứng ở thế chữ tấn.
Có vẻ là La Nguyên Nguyên mở đầu sẽ đánh chay.
Bên kia Liễu Y Tịnh cũng đứng im, không đụng vũ khí, có vẻ cũng là đánh chay.
Bắt đầu! một tiếng hô đặc biệt dõng dạc từ lão tướng quân.
Hai người trên kia không phản ứng gì đặc biệt, vẫn đứng im một chỗ.
La Nguyên Nguyên là người xông tới trước.
Tốc độ không cần hỗ trợ mà thực đã rất nhanh, trong chớp mắt liền cho Liễu Y Tịnh một phát vào eo, khiến Liễu Y Tịnh mất thế cân bằng.
Ha...!phù Liễu Y Tịnh lấy lại cân bằng, hít thở một hơi rồi ngay lập tức lao tới bên đối thủ.
Hai người này hôm nay quần áo vẫn chủ đạo là màu xanh lam và màu trắng nhưng lại thuộc dạng quần áo dễ vận động, chịu được ma sát lớn.
Bình thường thì thấy im im nhưng khi mặc bộ đồ kia vào rồi lên sàn đấu thì cả hai đều lao như tên bắn, quần áo lại giống nhau nên rời mắt một cái chắc không nhận ra bên nào là Liễu Y Tịnh, bên nào là La Nguyên Nguyên.
Hai người đánh chay mà cũng rất kịch liệt, ở dưới nghe toàn tiếng vút vút với bốp bốp không.
Bên này cho bên kia một cước thì sẽ nhận lại một đấm và ngược lại.
Thổ độn La Nguyên Nguyên dẫm chân mạnh một phát xuống sàn, một đám đất lớn lao lên, chĩa thẳng về Liễu Y Tịnh.
Liễu Y Tịnh mở to mắt, một cước đá cho nát tảng đất lớn kia.
Đao gió dùng tay làm đao, Liễu Y Tịnh ngay lập tức xông ra từ đám đất