Chương 72.
Muốn xuất cung
Ngũ tỷ, lục tỷ, hai người biết lát nữa chúng ta sẽ đi đâu chơi không vậy? Y Dạ hiếu kỳ.
Không! Không biết! Hai người kia lắc đầu.
A...!Hi vọng phụ hoàng cho chúng ta xuất cung đi chơi a! Chơi ở trong cung chả có gì vui cả! Y Dạ thở dài.
Tại sao lại muốn xuất cung? Ở ngoài cung có gì? Liễu Anh Dạ nghiêng đầu.
Hai người chưa bào giờ xuất cung sao? Y Dạ ngạc nhiên
Chưa! Chưa từng Liễu Anh Chi và Liễu Anh dạ lại lắc đầu.
Vậy suốt 11 năm trời hai người đã ở suốt trong cung sao?
...!Không hẳn! Liễu Anh Dạ nói.
Theo ta nhớ thì tới năm 9 tuổi chúng ta chưa từng được ra khỏi cung Thạch Anh.
Phụ hoàng nói hai chúng ta có bệnh, cần ở trong cung tĩnh dưỡng, tránh ra ngoài, sẽ làm lây bệnh! Liễu Anh Chi thản nhiên đáp.
Ừm, tới năm chúng ta 9 tuổi mới được phép đi lại quanh hậu cung, nhưng chúng ta chưa từng đi xa, cũng chỉ qua lại ở vùng này
Liễu Y Dạ nhìn hai người trước mắt, không biết nói là còn quá hồn nhiên, không màng tới những thứ xung quanh hay là quá ngốc, tới nỗi tự nhốt bản thân mình trong thâm cung buồn tẻ tới hơn 10 năm trời.
Vậy thì lần này thử xin phụ hoàng cho hai người xuất cung chơi xem! Ở bên ngoài cung rất vui đấy! Y Dạ gợi ý.
Ở bên ngoài thì có gì mà vui? Liễu Anh Chi cau mày.
Rất vui, trong kinh thành có rất nhiều thương nhân,có nhiều người kinh doanh, mua bán, ca hát nhộn nhịp.
Nơi đó rất ồn