Chu Doanh Doanh sau khi về lớp để học, cô không thể lọt vào đầu bất kì lời giảng nào của thầy cô trong buổi học đó vì Chu Doanh Doanh đang mải lo lắng cho Tô Mỹ Lệ.
Lúc này đây, cô chỉ muốn nhanh chóng kết thúc buổi học để chạy đến phòng y tế xem tình hình của Tô Mỹ Lệ.
Sau khi nghe thấy tiếng chuông tan học kêu lên, Chu Doanh Doanh nhanh nhanh dọn dẹp sách vở rồi chạy thật nhanh đi mua cháo cho Tô Mỹ Lệ.
^^ Chắc tầm này tiểu Lệ nhà mình đã đói lắm rồi đây ! ^^ _ Chu Doanh Doanh thầm nghĩ.
Mua cháo xong, cô chạy vào trường rồi đến thẳng phòng y tế mà quên không qua nhà ăn của trường mua suất cơm cho mình.
Chu Doanh Doanh chạy được đến phòng y tế thì ngồi xuống ghế thở hồng hộc, trán cô và cái mái dài của Chu Doanh Doanh ướt đẫm mồ hôi.
Cô vội vàng đặt hộp cháo lên bàn, mở nắp ra, khói bay nghi ngút.
-" Tiểu Lệ...!dậy ăn thôi nào, nhân lúc cháo đang còn nóng, mau lên ! "
Nghe thấy tiếng của bạn, Tô Mỹ Lệ nhẹ nhàng ngồi dậy.
Chu Doanh Doanh giúp Tô Mỹ Lệ lấy thêm 1 chiếc gối để kê đằng sau lưng cho bạn rồi cầm hộp cháo đang ấm nóng đưa cho Tô Mỹ Lệ.
-" Này..
cầm cẩn thận không bỏng ! À từ từ đã hình như ở đây có cái bàn ăn để tớ lấy ra ! "
-" Ừ, cảm ơn cậu ! Thế đồ ăn của cậu đâu ? "
Khi thấy Tô Mỹ Lệ nhắc đến đồ ăn của mình, Chu Doanh Doanh mới sực nhớ ra là mình quên không mua đồ ăn cho cô.
-" À..
hình...!như...!tớ quên rồi ! Vội mang đồ ăn qua cho cậu nên quên béng mất.
"
-" Không sao, cậu ăn cùng tớ đi.
Nhìn hộp cháo rõ nhiều thế này sao tớ ăn hết được.
"
-" Thôi..
thôi ! Đã nói là mua cho cậu ăn bồi bổ rồi mà còn ăn của cậu thì...!thôi nói chung tớ không ăn đâu, cậu ăn đi ! "
Nhường qua nhường lại một hồi, cuối cùng Tô Mỹ Lệ đã thuyết phục được