Cô thay sang một bộ đồ ngủ pijama hình con thỏ với cái mũ được thiết kế thêm một đôi tay thỏ nhỏ và ở phía sau quần con có một cục bông nhỏ như cái đuôi của thỏ con vậy, vô cùng đáng yêu nhưng cũng vô cùng ấm áp.
-" Em thay xong rồi nè, bộ này ấm lắm đó ! " _ cô ngồi xuống bên cạnh anh, chỗ của cô đã được anh kê sẵn một tấm vải lên chốc để cô ngồi lên cho đỡ bẩn quần áo.
-" Đẹp lắm, rất hợp với em ! " _ anh lấy tay xoa đầu cô.
-" Anh nướng gì vậy ? Có cần em phụ một tay không ? "
-" Không cần đâu, em ngồi đó ăn thôi là được rồi ! Để anh làm cho.
"
-" Đấy là anh nói đó nha, thế em đi dạo thêm chút nữa, xíu em quay lại sau ! "
-" Haizz đi đi, cẩn thận kẻo lạc đường đấy ! " _ anh bất lực với cái tính tò mò của cô.
-" Em biết rồi mà, dù sao em cũng đâu phải con nít 3 tuổi, chắc chắn sẽ không.....!"
-" Lạc....!"
Lúc nãy cô còn kêu sẽ không lạc, vậy mà giờ đường về ở đâu cũng không biết.
Trên đảo này chẳng có lấy một tia sáng nào khiến cho cô không phân biệt được đường đi.
Cây cối lại còn giống nhau nữa chứ, nhìn chả khác gì một cái mê cung.
Đúng là nói trước bước không qua mà, xui gì mà xui tận mạng thế này !
Cô định lấy điện thoại ra gọi cho anh nhưng đến khi mở máy lên mới chợt nhớ ra trên đảo hoang này thì làm gì có sóng điện thoại để mà cho cô gọi điện được chứ.
Cô bất lực cất điện thoại đi, gương mặt ủ rũ ngồi xuống tạm một gốc cây.
-" Haizz đúng là xui xẻo mà, biết thế không đi dạo một mình cho rồi ! " _ cô ngồi thu mình vào một góc nhỏ.
Bụng cô cũng bắt đầu cồn cào, cũng may lúc nãy cô nghe theo lời anh vào thay đồ chứ nếu không mặc cái bộ váy mỏng manh kia mà ngồi ở đây thì có mà rét run lên mất.
Ở bên này, anh thấy cô mãi vẫn chưa về thì có chút lo lắng, bỏ gọn mấy miếng thịt nướng chín vào một cái hộp, cho vào trong lều rồi cầm đèn pin đi tìm cô.
-" Mỹ Lệ, em có ở đó không ? " _ anh vừa đi vừa hét to