Cô đi lên lầu, nhanh chóng muốn lên nói cho anh biết tin tốt này.
-" Chồng ơi chồng, nhiệm vụ hoàn thành rồi ! " _ cô hét lớn, ôm anh vui sướng.
-" Em đó, lớn rồi mà tính tình vẫn như con nít vậy ! Chúng ta đều biết trước là sẽ như vậy mà.
" _ anh xoa xoa đầu cô.
-" Thì...!kệ đi, nói chung là vẫn cảm thấy thật vui a ! "
Hôm nay đối với cô chắc chắn sẽ là một ngày phúc nhất.
Được bước đi cùng anh trong quãnh đường đời còn lại thật sự không còn gì có thể hạnh phúc hơn được nữa.
Đối với cô mà nói hạnh phúc là khi mỗi sáng thức dậy, mở mắt người đầu tiên nhìn thấy là anh- người mà cô yêu nhất trên đời này.
Quãng đời còn lại, mong rằng đôi ta sẽ hạnh phúc, mãi mãi không chia lìa.
( 3 tháng sau )
-" Alo Ade à, máy bay của chị và Lăng Vân hạ cánh chưa vậy ? "
-" Hạ rồi, bọn chị sẽ qua ngay thôi, sẽ kịp lúc mà ! "
-" Nhanh lên đó, sắp tới giờ rồi.
"
-" Rồi rồi, tới ngay đây ! "
Cô cúp máy, kêu thợ trang điểm tiếp tục làm tóc và makeup.
Khách khứa cuối cùng cũng đã đến đông đủ, có cả Doanh Doanh, An Ni, Tần Liệt, Julia, Lăng Vân và Adeline, những người thân yêu của cô.
Và...!còn có cả hai bên gia đình nữa chứ.
Tô Hải cầm tay Tô Mỹ Lệ tiến vào, khoảnh khắc này, trước giờ cô đều mơ thấy.
Là đám cưới trong mơ của cô và anh, giờ đây đã trở thành sự thật.
Một hôn lễ được tổ chức tại khu vườn ngày xưa, khi anh và cô hồi nhỏ đã từng vui chơi.
Đám cưới được thiết kế với điểm nhấn là những chùm bóng bay lấp lánh, những sợi dây đèn giọt nước bao quanh đám cưới và những màn bắn pháo hoa hình trái tim, tên của anh và cô đều vô cùng rực rỡ.
Nếu ai đó hỏi tại sao trong hôn lễ của anh và cô không thấy xuất hiện bất kì một bông hoa nào cả đó là bởi vì anh muốn đóa hoa của anh ngày hôm nay sẽ là đóa hoa rực