Tên du côn đó cầm 1 con dao giơ lên định đâm Chu Doanh Doanh thì bộp 1 cái, Tô Mỹ Lệ đã nhanh tay hơn hắn, lấy thanh gỗ đập mạnh vào đầu khiến hắn bất tỉnh.
Nhưng trước mắt vẫn chưa an toàn, còn 2 tên nữa đang định giết luôn cả Tô Mỹ Lệ thì may thay đội vệ sĩ mà Tô Mỹ Lệ gọi tới đã xuất hiện đánh nốt 2 tên còn lại.
Tô Mỹ Lệ ra hiệu cho đội vệ sĩ đưa đi.
Giờ ở trong nhà kho chỉ còn lại 2 người là Tô Mỹ Lệ và Chu Doanh Doanh.
Tô Mỹ Lệ vừa cởi trói cho Chu Doanh Doanh vừa nói chuyện.
\-" Cậu...!nghe thấy hết rồi à ?! "
\-" Ừm..
"
\-" Xin..
lỗi vì đã lừa cậu ! "
\-" Nhưng cậu đã quyết định không giết tớ rồi còn gì ! "
-" Nhưng...!tớ vẫn là đã lưa dối cậu.
Cậu sẽ tha thứ cho 1 kẻ trước đấy đã có ý định giết cậu sao ? "
-" Không...!"
Nghe Tô Mỹ Lệ nói thế, gương mặt của Chu Doanh Doanh buồn bã cúi xuống.
-" Tớ chưa nói hết mà.
Tớ sẽ không tha thứ cho kẻ có ý định giết tớ trước đó nhưng tớ sẽ tha thứ cho những người biết quay đầu là bờ.
"
Nghe những lời đó của Tô Mỹ Lệ, Chu Doanh Doanh nghẹn ngào, ôm chặt lấy Tô Mỹ Lệ khóc.
-" Hu hu ...!tớ hứa...!tớ sẽ không bao giờ lừa dối cậu nữa.
"
-" Ừm "
Vậy là sau chuyện xảy ra tối hôm ấy, tình bạn của Chu Doanh Doanh và Tô Mỹ Lệ càng trở nên tốt đẹp hơn.
Thấy kế hoạch lần này của mình đã thất bại hoàn toàn, Vỹ Vỹ tức giận, cô ta cũng vô cùng hối hận vì đã để cho Tô Mỹ Lệ có thêm 1 người bạn.
Ngày hôm sau, lại là cảnh tượng Chu Doanh Doanh gọi sâu lười Tô Mỹ Lệ dậy đi học.
Và dĩ nhiên, chúng ta sẽ không còn có cơ hội được xem Tô sâu lười dậy sớm đi đến nhà ăn ăn sáng nữa rồi.
Chúng ta