Nghe thấy Bạch Tiêu chuẩn bị nói về điều kiện, Tô Mỹ Lệ cảm thấy hơi sợ sợ.
Nhỡ anh lại đưa ra những điều kiện...!thì sao ?!
-" Ờ..
ừm..
an...h cứ nói đi ! "
-" Được vậy điều thứ nhất tôi muốn em làm là tránh xa mấy tên đàn ông như thằng vừa nãy càng xa càng tốt.
"
-" Ơ...!nhưng cậu ấy...!cậu ấy là bạn tôi mà.
"
-" Hứ..
có người bạn nào mà nhìn cô như thể muốn ăn tươi nuốt sống kia không ?! "
Tô Mỹ Lệ hồn nhiên trả lời
-" Có "
Mùi giấm chua nồng nặc trong xe.
Có cảm giác như thùng giấm khổng lồ đó chuẩn bị phát nổ đến nơi rồi vậy.
-" Ai..
ai...!là thằng nào ? "
-" Là anh chứ còn ai ! " * hét lớn *
* Xẹp xẹp *
May thay thùng giấm đã không còn nổ nữa chứ nếu không hậu quả ra sao....!chắc không ai có thể tưởng tượng nổi.
Tô Mỹ Lệ len lén nhìn Bạch Tiêu xem anh đã bình tĩnh lại chưa rồi mới bắt đầu nói tiếp.
^^ Haizzz cố lên nào Tô Mỹ Lệ, mình làm được mà.
^^
-" À...!anhhh....!nói tiếp điều kiện đi ! "
-" Nhưng em không chấp nhận điều kiện đầu tiên của tôi ! " anh nói với vẻ mặt ấm ức.
-" Haizzz...!tôi...!nhưng..
cùng 1 lớp mà...!sao không nói chuyện với nhau được kia chứ ?! "
-" Thì..
cũng đâu có ai đi học mà bắt phải nói chuyện hết với các bạn học sinh khác đâu ! "
-" Nhưng có bạn nói chuyện cùng vẫn thích hơn là bị cô lập lại.
"
Nói rồi, cô cúi gằm mặt xuống.
Chẳng hiểu sao nước mắt lại tuôn ra, rơi lã chã vào đôi tay nhỏ nhắn của cô.
Có lẽ cô đột nhiên nhớ lại cái cảm giác bị mọi người cô lập lại vào kiếp trước nên khong kìm được nước mắt mà khóc.
Thấy cô khóc, anh cũng chả dám đưa ra điều kiện gì thêm.
Anh đặt tay lên đầu cô, xoa mấy cái rồi kéo cô dựa vào vai mình.
-" Hầy..
thôi được rồi, em muốn thế nào cũng được, tôi không ép nữa.
Chỉ cần...!điều đó làm em vui ! "
Nghe thấy câu nói cuối cùng của anh, cô có hơi...!rung động.
Phải, chính là cảm giác rung động khi bắt đầu thích 1 ai đó.
-" Ừm.
"
Sau đó, cô cứ vậy mà dựa vào vai anh ngủ thiếp đi một giấc ngủ dài.
.....
* Một lúc sau