Sau đó, cô lấy chiếc tai nghe từ trong túi của mình ra, cắm vào điện thoại rồi bật " Yến Vô Hiết " _ bài hát cô thích nhất.
Vì cô bật âm lượng nhỏ nên vẫn có thể nghe thấy những lời nói của anh ở ngoài.
-" Đang nghe gì vậy ? "
-" Yến Vô Hiết "
Miệng cô tự nhiên không nghe theo ý cô, trả lời hết tất cả những câu hỏi anh hỏi.
Đúng là cô có chút rung động với anh.
Rung động vì anh quá tốt với cô, rung động vì mới gặp anh không bao lâu mà đã có cảm giác an toàn, hạnh phúc và ấm áp khi ở bên anh.
Nhưng...!cô là 1 người đã từng chết đi 1 lần.
Lí do cô chết lại chính là vì tình yêu.
Vì quá tin tưởng người cô đã từng yêu kiếp trước nên mới hại cô chết oan uổng, oán hận quá nhiều mới phải trùng sinh cải mệnh để giải thoát bớt oán hận trong lòng.
Yêu ? Bây giờ cô đã bị mất cảm giác với từ đó rồi ! Có lẽ là vậy.
Cô sợ hãi tất cả mọi thứ liên quan đến tình yêu, liên quan đến đôi cẩu nam nữ kia.
Nói theo 1 cách khác là cô không còn tin tưởng vào tình yêu nữa.
Cô hận nó như chính nỗi hận với người cô yêu đã hại cô kiếp trước.
Vì vậy bây giờ dù cô có muốn yêu anh - người đàn ông tốt với cô vô điều kiện như vậy cũng không thể.
Điều đó đối với cô là BẤT KHẢ THI.
Sao lại vậy kia chứ ?! Cô tự trách kiếp trước đã không gặp anh sớm hơn.
Nếu gặp anh sớm hơn thì liệu tình thế có thay đổi không ? Cô có được sống hạnh phúc hơn không ? Cô sẽ không phải chết đi rồi lại được sống lại.
Không bị nếm trải những đau khổ, thất vọng à không, nói đúng hơn là tuyệt vọng cô đã trải qua vì 2 chữ TÌNH YÊU.
Không hiểu sao nước mắt cô cứ thế tự rơi xuống.
Cô không tự chủ được mình nữa, cứ nghĩ đến kiếp trước cô bị người yêu cắm sừng thì nước mắt tự chảy xuống.
Nước mắt cô rơi xuống như