Nếu là như vậy, thì quá nghịch thiên rồi còn gì?Tuyệt đối chính là một bộ máy CT hình người! (CT là chụp X-quang)Ghê thật! Ghê thật!Sáu giờ sáng, Trần Kháng đã đến Hán Y Đường.Bên trong Hán Y Đường có tổng cộng năm phòng khám bệnh và mười bác sĩ trung y, được phân chia công tác theo chế độ thay ca.Hôm nay, Trần Khánh trực tại phòng khám số năm, là phòng mạch trong cùng của Hán Y Đường.Một giờ sau, khoảng bảy giờ, bên ngoài các gian phòng khám khác đã có hàng người xếp hàng chờ đợi, nhưng ở phòng của Trần Khánh bên này lại không một bóng người.Tuy Hán Y Đường có thanh danh hiển hách, cũng có danh dự không tồi trong tâm trí người bản địa, có rất nhiều bệnh nhân sau khi điều trị tại bệnh viện không mang lại kết quả như ý, đều sẽ chạy tới Hán Y Đường thử xem sao.Nhưng theo tình huống bình thường, những bệnh nhân này đều tin tưởng những bác sĩ trung y lớn tuổi.Và gần như trong tiềm thức, khi bọn họ vừa nhìn thấy những người trẻ tuổi lại đẹp trai như Trần Khánh, đều sẽ mặc định cho rằng: hắn không đáng tin.Vì vậy, đã sáng bảnh mắt rồi, nhưng Trần Khánh chờ đợi hơn một giờ, vẫn không có ai tới tìm hắn xem bệnh.Ngay khi Trần Khánh có chút nản lòng, bỗng nhiên một người đàn ông béo đến cửa."Bác sĩ mau qua xem giúp tôi.
Bụng tôi đau quá, hôm qua còn đau cả lưng."Cuối cùng cũng có người đến đây!Trần Khánh vui vẻ mời gã ngồi xuống, sau đó cười nói: "Nào, đưa tay ra đây, để tôi bắt mạch cho anh trước."Người đàn ông béo ngoan ngoãn đặt tay lên bàn, Trần Khánh đặt đầu ngón tay lên cổ tay anh ta.Vị trí bắt mạch chuẩn là ba vị trí: ngón trỏ ở thốn, ngón giữa ở quan, ngón áp út ở xích.(Giải thích : có ba mạch ở cổ tay: xích, quan, thốn.
bắt đầu từ gốc bàn tay bên dưới ngón tay trỏ, cách mỗi một tấc là một vị trí mạch)Thốn xem tâm phế (tim phổi), quan xem can tỳ (gan lá lách), xích xem thận.Nhưng ngay lúc Trần Khánh tập trung tư tưởng cảm thụ nhịp tim đập của người bệnh, đột nhiên trong đầu hắn truyền đến mấy âm thanh không biết chui ra từ nơi nào."Tê ~~ lạnh thật nha, ngày hôm qua mập mạp này ăn mười ba cây kem que, suýt chút nữa đã đông chết ta rồi.""Đừng nói nữa, tối hôm qua hắn nấc suốt cả đêm, cả ta còn chẳng được ngủ ngon, tức muốn nổ phổi.""Đừng mắng nữa, đừng mắng nữa, không phải chỉ là tham ăn một chút thôi sao? Chuyện quá nhỏ.
Các ngươi xem hắn thức đêm tới mười mấy năm, ta đã gầy xọp đi rồi, nhưng ta có nói cái gì không?""Ồn ào om sòm, mấy chuyện này có lớn lao gì đâu? Ở trong bụng ta còn một đống đá đây này.
Mọi người cứ học theo ta đi, nằm xuống là xong việc.""Tức chết ta! Tức chết ta rồi! Sắp hơn 200 cân đến nơi, thế mà