"Tiểu Mật tỷ, chị đã nói gì với bác sĩ Trần vậy?" Lạc Tiểu Khê hỏi.Sắc mặt Âu Dương Tiểu Mật vẫn như thường: "Chị có thể nói cái gì chứ? Anh ta hỏi chị cảm thấy không thoải mái ở chỗ nào, chị nói anh là bác sĩ, không phải anh mới là người nên tìm xem tôi không thoải mái ở chỗ nào sao? Nếu cái gì tôi cũng nói được thì cần đến bác sĩ làm gì?”Lạc Tiểu Khê dở khóc dở cười, khó trách người ta lại không chịu khám cho.Tiểu Mật tỷ ơi, chị đi khám bệnh hay đi báo thù vậy?Làm gì có ai vừa đi lên đã nói chuyện với bác sĩ như vậy?Nhưng ngày thường tính tình của vị đại tiểu thư này chính là như vậy.
Từ nhỏ cô ấy đã bị người trong nhà nuông chiều thành quen rồi, lại bởi vì diện mạo dáng người đều rất nổi bật, nên lúc ở trường học cô ấy cũng luôn được đám bạn vây quanh như chúng tinh phủng nguyệt [1].
Sau này khi thi đậu học viện Điện Ảnh, cô ấy được bầu làm viện hoa (hoa khôi của học viện) khóa đó, rồi rất nhanh đã ký được hợp đồng với công ty quản lý, vừa ra mắt đã được chọn làm nữ chính, từ lúc bắt đầu, con đường diễn xuất vẫn luôn thuận buồm xuôi gió.
Điều này cũng khiến chuyện đối nhân xử thế của cô ấy, hoặc nhiều hoặc ít đều có chút lấy bản thân mình làm trung tâm, coi những người khác đều phải thuận theo ý mình, lúc nói chuyện thường phát ra những lời lẽ không được dễ nghe cho lắm.[1] chúng tinh phủng nguyệt: đại loại là một đám sao tôn lên ánh trăng, giống như một đám người vây quanh ủng hộ một ai đó mà họ tôn kính, quý trọng hoặc yêu thích.Nói thẳng ra chính là EQ không cao!Đám nhân viên công tác xung quanh đều đánh giá cô ấy như thế này, người thì rất tốt nhưng có một cái miệng không biết nói chuyện.Trích dẫn lời nói của một diễn viên quần chúng trong đoàn làm phim, thi thoảng Âu Dương Tiểu Mật sẽ mời những diễn viên quần chúng ăn cơm, đây vốn là chuyện tốt, nhưng vị đại tiểu thư này mời người ta ăn cơm còn phải cố ý nói một câu trước mặt mọi người: "Mời mấy người ăn cơm không phải là ăn không trả tiền, lúc quay phim thì nghiêm túc một chút, đừng kéo chân sau của tôi" (đừng làm ảnh hưởng đến tôi).Một câu nói này, làm cho các diễn viên quần chúng từ lòng biết ơn biến thành khó chịu không thích.Ủa? Cô bị làm sao vậy, ăn một bữa cơm của cô thôi mà cô coi mình thành ông chủ thật hả?Về sau, khi ở chung lâu ngày, mọi người cũng dần dần hiểu rõ tính cách của vị đại tiểu thư này.Đúng là cô ấy đối xử với mọi người rất tốt, nhưng nói chuyện lại thực sự khó nghe."Tôi nói này Tiểu Mật tỷ, khi nói chuyện với người không quen biết, chị có thể đừng nói những lời nói mang tính công kích như vậy được không..." Lạc Tiểu Khê bất đắc dĩ đỡ trán."Tôi nói chuyện mang tính công kích? Không phải tất cả đều là lời nói thật sao?” Âu Dương Tiểu Mật kỳ quái nói."Nói thật cũng không