"Mỹ Lệ tỷ.
.
.
" Âu Dương Tiểu Mật cầm lấy quần áo, khuôn mặt đã đỏ bừng.
Cô ấy là tiểu hoa vừa tấn chức, lại đi theo con đường thnah thuần, đến nay còn chưa từng quay đại xích độ (là phân cảnh miêu tả quá mức lộ liễu hoặc quá mức tanh máu hoặc chửi thề hoặc phản chính phủ hoặc phản nhân loại hoặc có kỳ thị chủng tộc) một lần nào, ngay cả diễn cảnh hôn đều là tá vị (phương pháp quay cảnh hôn không tiếp xúc trực tiếp, hai diễn viên ghé lại gần sau đó dựa vào góc máy và kỹ xảo tạo cảm giác như hai người đang hôn nhau)Đương nhiên, một phần vì chính cô không muốn, một phần khác lại bởi vì gia gia của cô chính là chủ tịch hiệp hội điện ảnh.
Hiện giờ, người ta bảo cô phải c ởi quần áo cho một gã đàn ông xa lạ xem, làm sao Âu Dương Tiểu Mật có thể chịu đựng nổi?Trương Mỹ Lệ nhìn thấy Âu Dương Tiểu Mật như vậy, trong lòng có chút do dự, nói: "Bác sĩ Trần, tôi có thể hỏi một chút là anh cần châm ở chỗ nào không?"Trần Khánh nói: "Cánh tay, cổ, còn có lưng nữa.
”May rồi!Trương Mỹ Lệ khẽ thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Cô đang lo lắng hắn sẽ châm chính diện đó, nếu thực sự như vậy, phỏng chừng Âu Dương Tiểu Mật có chết cũng không đáp ứng đâu.
"Cởi đi.
" Trương Mỹ Lệ nói.
Lời nói vừa rơi xuống, Trần Khánh đã tỏ ra cực kỳ thân sĩ, vươn tay kém mành xuống.
Hắn cũng không định chiếm lợi của cô gái này!Nhưng một cô gái lần đầu tiên đối mặt với loại chuyện này, có thẹn thùng cũng là chuyện bình thường, Trần Khánh chẳng cảm thấy có điều gì không đúng cả.
Sau mành, mặt Âu Dương Tiểu Mật đã đỏ như gấc chín.
Dưới tình huống trong lòng đã xác định nhưng bên ngoài vẫn chối từ qua loa, rốt cuộc Lạc Tiểu Khê và Trương Mỹ Lệ cũng cởi được áo của Âu Dương Tiểu Mật ra.
Âu Dương Tiểu Mật lập tức nằm lên chiếc giường nhỏ, để lộ toàn bộ phần lưng.
Lúc này, cô còn có thể nghe được tiếng tim đập của chính mình, ra ngoại trừ hô hấp có chút dồn dập, cô còn cảm thấy cơ thể hơi khó chịu một chút.
Là loại cảm giác mơ hồ, ngấm ngầm đau đớn!Xem ra cô thật sự không thể tiếp tục uống thuốc giảm cân nữa rồi!Nếu không phải hôm nay Trần Khánh nói ra những điều này, rất có khả năng Âu Dương Tiểu Mật vĩnh viễn cũng không ý thức được vấn đề của chính mình.
Không biết vì sao, bỗng nhiên cô cảm thấy Trần Khánh không còn quá mức đáng ghét như trước nữa.
Chỉ là anh chàng này quá mức nghiêm khắc, dáng vẻ chẳng phóng khoáng chút nào, thật sự không làm cho người ta yêu thích được.
"Bác sĩ Trần, được rồi.
" Lạc Tiểu Khê nói.
Trần Khánh lập tức cầm ngân châm xuyên qua mành, từ từ tiến tới cạnh người Âu Dương Tiểu Mật.
Âu Dương Tiểu Mật cảm nhận được một cơn gió lạnh thổi tới, cả người đều căng thẳng, cô có cảm giác toàn thân mình đã nổi da gà rồi.
Cô khẩn trương!Trần Khánh không có nhìn loạn, hắn cầm lấy