Rõ ràng cô đã giấu giếm tất cả mọi người, cả Trương Mỹ Lệ cũng bị gạt, vậy mà anh ta chỉ dựa vào bắt mạch, lại sờ rõ mồn một toàn thân từ trên xuống dưới của cô rồi?Thật là đáng sợ, tiếp xúc cùng người như thế còn chút riêng tư gì đáng nói nữa đây?Âu Dương Tiểu Mật lập tức hạ quyết tâm, về sau nhất định phải cách Trần Khánh này xa một chút.Anh chàng này chính là một cái camera hình người, còn là loại ba trăm sáu mươi độ toàn bộ không góc chết mới ghê chứ?Lạc Tiểu Khê đứng một bên, lại cảm thấy sùng bái Trần Khánh không sao tả nổi.Lúc trước, khi bắt mạch Trần Khánh cho cô, hắn đã làm cô chấn động một hồi không nhỏ, tới hiện tại, hắn càng dò xét ra toàn bộ những gì Âu Dương Tiểu Mật đang muốn giấu giếm.Thủ đoạn bậc này, chỉ sợ bọn họ đến bệnh viện lớn, dùng mấy trăm đến hơn một ngàn vạn dụng cụ, cũng không tra xét kỹ hơn được."Bác sĩ Trần.
Đa tạ anh.
Cái kia, phương diện phí dụng..." Trương Mỹ Lệ thấy Âu Dương Tiểu Mật đã bắt đầu mặc áo vào, lập tức cười tủm tỉm theo sát Trần Khánh nói về chuyện tiền thuốc men.Trần Khánh đã trở lại phía trước cái bàn công tác của mình, cũng nhanh chóng lấy ra giấy bút, nói: "Châm cứu rẻ hơn một chút, một lần hai trăm, tính cả phí chẩn đoán bệnh tổng cộng là hai trăm hai.
Để tôi làm cho cô tờ đơn, cô đi nộp tiền là được."Chỉ có hai trăm hai?Ba người Âu Dương Tiểu Mật lập tức cảm thấy sửng sốt.Phải biết rằng, nếu đi đến bệnh viện lớn, tiền cấp cứu cộng thêm trị liệu, ít nhất cũng phải mất từ mấy ngàn đến hơn vạn đồng, vậy mà nơi này chỉ lấy hai trăm hai, rẻ đến quá đáng nha."Bác sĩ Trần, có phải tiêu chuẩn thu phí này hơi thấp quá hay không?" Trương Mỹ Lệ kỳ quái nói.Trần Khánh lại nở nụ cười: "Đây là lần đầu tiên tôi gặp được người cảm thấy bản thân nên trả nhiều tiền hơn một chút đó.
Chẳng lẽ tôi tiết kiệm chút tiền cho mấy cô không được hay sao?"Kỳ thực, trên phương diện thu phí này, đi khám trung y thường tương đối mơ hồ, ví dụ như những bệnh khác nhau, nhưng đều dùng châm cứu đến trị liệu, sẽ có mức thu phí giống nhau.Chứ hoàn toàn không phải thấy bệnh của người này nghiêm trọng, thì lúc châm cứu bác sĩ sẽ lấy nhiều tiền hơn.Nếu bác sĩ trung y lại làm như vậy, thì đúng là không hợp lý hợp tình.Dù sao con người cũng không phải dụng cụ.
Dụng cụ có phương thức kiểm tra bệnh tình, từ đó đưa ra giá cả nhưng con người lại không được, bắt mạch là xem toàn thân, đâu thể chỉ nhìn duy nhất một bộ phận nào đó trên người?Trị liệu cũng vậy.
thủ đoạn thường dùng nhất của trung y chính là châm cứu xoa bóp và kê đơn thuốc, không cần biết những tật bệnh kia biến hóa như thế nào, thì thủ pháp xử lý vẫn là những thứ kia thôi.Cho nên mới nói, trung y căn bản không thể hệ thống hóa hình thức thu phí y như tây