Nghi hoặc, Huyết Minh liền đặt tay lên một chiếc hộp, đem nó mở ra. Chỉ thấy bên trong là đặt một bình sứ. Đồng thời, tra xét thuật cũng rà soát đi qua, cho Huyết Minh biết được thứ này là gì.
[ Kinh Mạch Đan: Địa phẩm đan dược, dùng để cường hóa kinh mạch.]
Giả vờ đem bình ngọc mở ra, đặt ở trên mũi ngửi ngửi. Huyết Minh liền nhướng mày, có chút khó hiểu ngẩng đầu nhìn Âu Dương Thụy:"Ngươi cho ta những thứ này là để làm gì? Ta không thể nhận."
"Ta cho ngươi thì ngươi cứ nhận đi. Nhận xong thứ này, ngươi chính là bằng hữu của Âu Dương Thụy ta." Nói xong, Âu Dương Thụy còn quăng cho Huyết Minh một ánh mắt đe doạ. Sống đến từng tuổi này, đây là lần đầu tiên hắn chủ động cùng người kết giao. Nếu Huyết Minh dám từ chối, Âu Dương Thụy cũng không hứa chắc bản thân có thể hay không thẹn quá thành giận mà trở mặt không nhận người.
Thái độ của Âu Dương Thụy đối với bản thân sẽ có chuyển biến, mặc dù Huyết Minh đã có đoán trước, nhưng quả thật là vẫn có chút không ngờ. Phải biết, từ khi ở Mê Vụ Sơn trở về thì mới qua bao lâu a? Chỉ mới một đêm mà thôi! Tốc độ thay đổi này so với ngồi tên lửa còn nhanh.
Kinh ngạc thì kinh ngạc, nhưng Huyết Minh vẫn đem mọi thứ thu lại. Dù sao, hắn cứu Âu Dương Thụy cũng là vì một điểm tâm tư này. Bây giờ tính toán đã thành, mặc dù có chút ngoài dự liệu nhưng rốt cuộc cũng không ảnh hưởng quá mức.
Nhưng là, Huyết Minh vạn vạn cũng chưa nghĩ đến, Âu Dương Thụy người này, ngày thường nhìn như cao ngạo nhỏ nhen. Nhưng thực chất làm người lại vô cùng chân thành, cố chấp. Một khi hắn đã nhận định gì đó, thì cho dù trời có sập xuống cũng sẽ không thay đổi. Có thể nói là một khỏa xích tử chi tâm.
Ở Mê Vụ Sơn, Huyết Minh dù trong hiểm cảnh cũng không bỏ rơi hắn, đã sớm đả động đến hắn. Bởi vì Huyết Minh đối tốt với hắn, cho nên hắn liền xem Huyết Minh như huynh đệ có sinh tử chi giao. Mà đã là huynh đệ, thì phải dùng chân tâm đến đối đãi, có phúc cùng hưởng, có họa cùng chia.
"Qua đây, lựa vài bộ y phục mang về mặc đi. Nhìn xem thẩm mỹ quan của ngươi này, suốt ngày mặc mấy bộ y phục nhợt nhạt nhìn thấy liền uể oải, giống như mặc đồ tang vậy. Cũng không biết là ai để ngươi ăn mặc như vậy nữa." Lôi kéo Huyết Minh đứng dậy, Âu Dương Thụy lại mở ra tủ quần áo. Bắt đầu lải nhải giúp hắn chọn vài bộ y phục.
Bị Âu Dương Thụy lôi tới lôi lui, Huyết Minh đã có thể xác định, con hàng này không chỉ có thuộc tính ngạo kiều ẩn tàng mà còn là một tên lắm lời. Cũng không biết thường ngày hắn là làm sao trang cao cao tại thượng, tích chữ như vàng nữa. Khiến Huyết Minh có cảm giác, bản thân giống như không phải giao một cái bằng hữu, mà là có thêm một cái mẫu thân.
[.............] Đạo diễn, kịch bản này có chút không đúng.
Bởi vì dáng người của cả hai không sai biệt lắm, cho nên y phục của Âu Dương Thụy dù có chút dài, nhưng Huyết Minh vẫn là mặc vừa người. Vả lại đây là y phục mới Âu Dương Thụy chưa dùng qua, cộng thêm biểu hiện của hắn quá mức ngoan cố. Cho nên Huyết Minh cũng chỉ có thể nhận lấy.
"Đúng rồi, ta nghe Thi Thư nói, Thần Hi cung của ngươi chỉ có hai tên đạo đồng thôi có đúng hay không? Chỗ của ta có rất nhiều nữ nhân, nếu ngươi thích
người nào thì cứ việc mang về đi. Bọn họ tứ nghệ đều tinh, còn đọc qua tứ thư ngũ kinh, tu vi không tệ, mỗi một người so với tiểu thư quyền quý cũng đều không kém là bao..."
Những nữ nhân này đều là do hắn dùng rất nhiều tư nguyên ở trên tam đại hoàng triều tìm tới, còn cho người chuyên môn dạy dỗ. Nhưng là, nếu đem tặng cho Huyết Minh, hắn cũng không có hối tiếc gì cả. Vì vậy, tùy ý cười, Âu Dương Thụy liền suy tư nói:"Nếu không, một lát nữa ta liền để cả Thi Cầm, Thi Họa trở về cùng ngươi luôn đi. Hai người các nàng là tỳ nữ thông phòng của ta, mặc dù đã không phải là hoàng hoa khuê nữ nữa, nhưng giường kỹ lại so với hoa khôi Túy Hồng lâu còn phải tốt..."
"Âu Dương sư điệt..."
"Gọi tên tự của ta - Thế Hiên là được rồi."
"Được rồi, Thế Hiên, hảo ý của ngươi ta xin nhận. Nhưng là, nữ nhân của bằng hữu tuyệt không thể nhúng chàm. Vả lại, ta không muốn ép buộc các nàng." Mặc dù biết Âu Dương Thụy là thật lòng, nhưng Huyết Minh cũng không muốn nơi ở của mình bị xếp vào mấy cái đinh, thời thời khắc khắc phải cảnh giác. Cho nên, hắn liền nhã nhặn từ chối.
[...............] Rốt cuộc là nơi nào của ký chủ thể hiện ra hắn thiếu nữ nhân vậy a? Tại sao hết người này đến người khác cứ liên tục nhét nữ nhân vào cho hắn vậy? Chán ghét.
Bởi vì lớn lên ở trong cung đình, oanh oanh yến yến thành đàn. Nên Âu Dương Thụy đối với nữ nhân cũng không quá mức để tâm. Còn đối với Huyết Minh, đừng nói là dùng chung nữ nhân. Dù để Âu Dương Thụy mặc chung tiết khố với hắn, hắn ta cũng đồng ý nữa là.
Cho nên, nghe thấy hắn từ chối, Âu Dương Thụy vẫn còn chưa từ bỏ ý đồ, cố gắng thuyết phục:"Nữ nhân là y phục, huynh đệ mới là tay chân, ta không ngại. Còn có, với thân phận và dung mạo của ngươi, chỉ cần ngươi ngỏ lời, các nàng nhất định sẽ chen đến sứt đầu mẻ trán để bò lên giường của ngươi. Ngươi không cần lo lắng ép buộc cái gì..."
"Không phải, ta là thật không thích nữ sắc."
**Sau vote, kết quả cuối cùng sẽ là pb2 nha mọi người. Thời gian ra mắt dự kiến của truyện này sẽ là khoảng 1 tháng sau.
**Có người hỏi ta rằng Lăng Phàm và Huyết Minh có quan hệ gì? Câu trả lời sẽ là...hai người bọn họ có quan hệ cái lông á, bắn đại bác cũng không tới cái loại kia. Không biết ở truyện kia Lăng Phàm là main cái gì. Nhưng trong truyện này, Lăng Phàm sẽ chỉ là một nhân vật qua đường, xuất hiện một lần duy nhất với thân phận là sư phụ của "kẻ thù" Huyết Minh mà thôi. ( Giống như trong ĐCVTHT, Huyết Minh chỉ là mấy dòng chữ được Huyết Cơ kể lại vậy.)
**Cho nên, mọi người không cần lo lắng việc giọng khách lấn giọng chủ đâu nha. Sự xuất hiện của Lăng Phàm cũng không có ảnh hưởng gì đến cốt truyện chính tuyến. ( Nói đúng hơn là, ta nghĩ ra vai "kẻ thù" trước, rồi mới nghĩ tới vai của Lăng Phàm, hắn chỉ là cảm hứng nhất thời của ta thôi.)