Lời nói bâng quơ của Huyết Minh lại khiến ba người Hắc Phong cảm thấy lạnh sống lưng. Cả đám liền ăn ý không nói chuyện này nữa. Chuyển sang nói về những công việc hằng ngày trong Thiên Khải tháp cũng như phân chia giai cấp các loại.
Thiên Khải tháp có tổng cộng 9 tầng. Tội trạng càng cao, thì sẽ ở trên tầng càng cao. Đồng thời, càng lên cao, số tù phạm cũng sẽ ngày càng giảm bớt. Hơn nữa, theo lời giải thích của Công Tôn Lưu, thì bên trong Thiên Khải tháp sẽ có hai tiểu thế giới song song với nhau. Phân biệt để giam giữ nam và nữ.
Cho nên nói, tù giam mà Huyết Minh đang ở, tất cả cũng đều là nam nhân.
Về phần giai cấp ở đây, có thể chia làm ba nhóm. Nhóm thứ nhất, là những kẻ cùng hung cực ác đứng đầu chuỗi thức ăn. Nhóm thứ hai, bao gồm những người có thực lực nhất định, biết nịnh nọt, đầu nhập vào dưới trướng của nhóm người thứ nhất.
Xếp hạng dưới chót, chính là loại người cuối cùng, không có thực lực, không biết nịnh bợ. Thường sẽ bị hai nhóm người còn lại ức hiếp. Hơn nữa, trong Thiên Khải tháp, người chết có 9 phần 10 đều là đến từ nhóm người này.
Đối với những việc ẩu đả, giết người như thế này, chỉ cần không có chứng cứ xác thực, hoặc là làm quá mức huyên náo. Thì quản ngục...cũng tức là hắc nhân khi nãy, sẽ không bao giờ quản tới.
Thậm chí, chỉ cần không phải giờ đi ngủ và giờ lao động. Thì tù phạm có thể tự do hoạt động giữa các tầng, không có hạn chế. Đó cũng là lý do vì sao cửa của các phòng giam đều không có khóa.
Sau khi từ trong miệng Công Tôn Lưu biết được nửa giờ sau sẽ đến giờ ăn cơm. Huyết Minh liền ngã đầu dưỡng sức một chút. Dù sao hiện tại hắn đã trở thành người bình thường, hơn nữa còn là một đứa trẻ. Đi một khoảng cách xa như vậy, hắn vẫn là có chút mệt mỏi.
- ---------------------------
Chỉ là nửa giờ sau, đợi khi tỉnh lại, phát hiện xung quanh đã không còn người nào, sắc mặt Huyết Minh liền không khỏi âm trầm.
Dù vậy, Huyết Minh cũng không nổi giận. Vô cùng bình tĩnh sửa sang quần áo, dựa theo chỉ dẫn mà bọn họ đưa cho, đi tìm kiếm vị trí của thiện phòng. Năm phút sau, hắn rốt cục cũng đi đến.
Thiện phòng so với trong tưởng tượng của hắn quả thật là có chút khác xa. Nơi này vô cùng rộng lớn, từ xa nhìn tới đều là một mảnh đầu người, căn bản là không phân biệt được ai với ai.
Mặc dù người đông, ít nhất cũng có trên vạn. Nhưng làm người mở rộng tầm mắt chính là, bọn họ lại vô cùng nề nếp ngăn nắp. Mặc dù cũng có chút người nói tục, mắng to các loại. Nhưng chí ít, đi lấy cơm sẽ xếp hàng, cũng không phải là xô đẩy tranh đoạt.
Huyết Minh yên tĩnh đi vào cuối hàng ngũ, bắt đầu đợi lấy thức ăn. Chỉ là, hắn muốn điệu thấp cũng không được. Bởi vì ngoại hình của hắn thật sự là quá mức nổi bật. Dù sao, ở trong Thiên Khải tháp, số lượng hài tử cũng không nhiều. Hơn nữa, gương mặt tinh xảo như búp bê, mái tóc trắng cùng huyết đồng, thật sự là quá mức bắt mắt.
Nhưng dù một đám người có dùng ánh mắt như lang như hổ nhìn chằm chằm, nhưng cũng chẳng có ai đi lên trước cả. Nhiều nhất là vui sướng khi người gặp họa, mang theo thâm ý dời mắt.
Đợi đến phiên mình, Huyết Minh mới phát hiện thì ra thức ăn ở đây lại kém đến như vậy, một bát cháo loãng, vài miếng dưa muối, cùng một cái bánh gạo khô, thế liền đã xong rồi.
Nhưng theo lời càu nhàu của những tù phạm khác, Huyết Minh cũng biết được, ở đây không phải không có thịt. Chỉ là số lượng mỗi lần đều vô cùng ít ỏi, tất cả đều đã vào trong mâm của những ngục bá cả rồi.
Huyết Minh cầm theo mâm cơm, bắt đầu tìm kiếm chỗ ngồi. Chỉ là, bốn phía đều là biển người, căn bản là không có chỗ chen chân được. Ngay khi Huyết Minh chuẩn bị bất chấp tìm đại một chỗ để ngồi xuống, thì dư quang liền bất chợt rơi vào một khoảng không. Ngay tức khắc, nhãn tình của hắn liền sáng lên, ôm mâm đi sang.
Chỉ thấy, vị trí này là nằm ở góc trong cùng của gian phòng. Không gian rộng rãi lại yên tĩnh. Diện tích mấy trượng xung quanh, gần chục cái bàn đều không có người ngồi.
Không đúng, là có một người mới phải!
Do đối phương đang quay lưng lại, cúi đầu dùng bữa, nên Huyết Minh cũng không có quá mức chú ý đến hắn. Đem mâm cơm đặt lên trên bàn, liền cùng hắn đối lưng lại với nhau.
Chỉ là, Huyết Minh cũng không có phát hiện. Một khắc hắn đi vào khu vực này, lập tức liền có vô số ánh mắt quăng tới. Nhất là khi hắn ngồi xuống, đối lưng với nam nhân kia. Cả thiện phòng giống như đều rơi vào tĩnh mịch, tiếng bát, đũa rơi khỏi tay cũng đặc biệt nhiều.
Lúc này, nam nhân giống như cũng phát hiện ra sự tồn tại của Huyết Minh. Hắn chậm rãi đứng dậy, bưng lấy mâm cơm. Cứ như
vậy "nhìn" chằm chằm sau ót của Huyết Minh chừng một phân thời gian. Sau đó mới dời đi ánh mắt, rời khỏi.
Đợi khi đối phương đi rồi, đám người mới dùng ánh mắt kinh dị nhìn xem Huyết Minh, tựa như thấy quái thạch sống trong viện bảo tàng. Thay hắn toát mồ hôi lạnh.
Chỉ là, đương sự là Huyết Minh đây vẫn chưa nhận ra điều gì bất thường cả, ăn đến thật sự hương. Cũng không biết bản thân vừa mới cùng một vị hung thần gặp thoáng qua.
Sau giờ ăn, Huyết Minh liền tản bộ trở về phòng giam. Vừa vào phòng, hắn đã bị Hắc Phong lôi kéo. Nhìn bộ dạng của đối phương, giống như là muốn hướng hắn quỳ bái.
"Tiểu Minh, bị A Tu La vương nhìn chằm chằm cái ót, ngươi thế mà còn có thể bình thản ăn cơm như không có chuyện gì. Ta thật sự là phục ngươi rồi a."
Huyết Minh như rơi vào sương mù, không hiểu hắn ta đang biểu đạt điều gì. Một lát sau, khi được Công Tôn Lưu giảng giải, Huyết Minh mới biết được, thì ra nam nhân ngồi đối lưng với mình ban nãy lại ngưu bức đến như vậy.
Chuyện này liền phải bắt đầu kể từ ức vạn năm về trước. Khi Trảm Thần Đại Kiếp chưa bắt đầu, Thượng - Hạ phàm thiên cũng chưa hình thành.
Khi đó, có một phiến đại lục gọi là Tiên Ma, chia làm ngũ vực: Đông Hoang, Nam Lĩnh, Bắc Tuyệt, Tây Mạc, Trung Châu. Do Tiên nhân cùng Ma tộc thay nhau chấp chưởng. Mỗi một tộc quần đều tín ngưỡng Chân Thần, cung phụng bọn họ. Đây cũng là thời đại thịnh thế nhất từ cổ chí kim. Bởi vì thời đại này, sở hữu 11 vị Chân Thần.
Nhưng cuối cùng, thịnh quá tất suy cũng là số trời. Lượng kiếp buông xuống, Lăng Phàm được chọn làm nhân vật chính, cho nên hắn chết, nhưng lại trùng sinh. Hơn nữa còn lấy tốc độ phát triển còn kinh khủng hơn cả tiền kiếp, quay lại trả thù mười vị Chân Thần đã từng cấu kết hại chết mình.
Trận chiến này khiến thiên địa băng diệt, ngay cả Thiên đạo cũng bị mạt sát. Một nửa Tiên Ma đại lục hóa thành vô tận hỗn độn khí lưu. Một nửa còn lại lại nứt thành hai mảnh, một lớn một nhỏ, phân biệt là Thượng phàm thiên - Hạ phàm thiên của hiện nay.
Nhưng hồi kết không dừng lại ở đó. Sau khi Lăng Phàm huyết tẩy mười vị Chân Thần ở dưới đao của mình, thì một người đã xuất hiện. Cũng chính là A Tu La vương trong miệng của bọn họ, nguyên danh là Nam Cung Trường Hận.
Nghe nói, hắn cùng Lăng Phàm có huyết hải thâm thù rất lớn.
Khi đó, hắn lấy tu vi Thông Thiên, khiêu chiến thần vị của Lăng Phàm. Hai người nảy sinh một trận chiến. Trận chiến này, triệt để xóa sổ chín thành sinh linh trong thiên địa. Linh khí triệt để tan biến, đoạn hết tiên lộ của chúng sinh.
Đến tận mười vạn năm về trước, linh khí dưới sự dẫn dắt của Đại Đạo cùng Lăng Phàm mới dần dần có xu thế khôi phục lại. Sinh linh mới có thể một lần nữa tu luyện thành tiên. Cũng chính là lúc Huyết Minh từ Quỷ Kính xuyên qua.
Lại nói tiếp, trận chiến này cũng khiến cho hai vị đương sự tổn thất rất nhiều thứ. Đoạt Quỷ Đao - xếp hạng thứ hai trong thập đại hung binh của Lăng Phàm cũng bị chém mất khí linh. Gãy thành hai đoạn.
Mà Bát Khổ Trường Hận Kiếm - vạn giới đệ nhất hung binh trong tay Nam Cung Trường Hận cũng bị tổn hại rất lớn. Uy lực mười không còn một.
( Bát khổ: sinh khổ, lão khổ, bệnh khổ, tử khổ, ái biệt ly khổ, oán tắng hội khổ, cầu bất đắc khổ, ngũ ấm thạnh khổ.
Trường hận: hận mãi mãi, cả đời đều hận.)
**Nhìn thấy Đại ca và Đại Đại ở chung một khung truyện, ta liền cảm thấy một luồng máu chó đập vào trong mặt. Nếu hỏi nhân vật quán quân có tiền kỳ thê lương nhất trong tất cả các truyện của ta là ai, thì đó chỉ có thể là Đại ca thôi nha. Bát khổ đều trải nghiệm hết...
**Bát Khổ Trường Hận... aizz...Hãy ghi khắc thanh kiếm này nha, nó còn có suất diễn khá lớn nữa đấy!
**Cảm ơn Evan_Pendragon đã ủng hộ TLT cho ta nha.