Trái ngược với Huyết Minh đang tâm tình vui sướng. Nhan Mạc Oa chỉ cảm thấy vô cùng tức giận, bởi vì từ khi hắn xuất kích cho đến giờ, Huyết Minh liền chỉ tránh né mà chưa từng hoàn thủ. Mỗi khi hắn cho rằng bản thân sắp đánh trúng hắn ta thì hắn ta lại nhẹ nhõm né tránh, căn bản chính là đang trêu đùa hắn mà.
Thế nhưng, chỉ thấy Huyết Minh bỗng dưng lại đình chỉ châm chọc. Một bên tránh né đi một thương đâm tới của Nhan Mạc Oa, một bên lại bắt đầu lắng nghe động tĩnh ở phía xa. Có người sắp đến, hơn nữa còn là một người có tu vi rất cao. Sâu không lường được.
Nghĩ nghĩ, Huyết Minh liền đưa mắt nhìn về cỗ thi thể của Sa Hoa Linh. Trong mắt lóe sáng lên giống như là đoán ra gì đó. Vì thế, hắn liền nhẹ nhàng lách người đi đến bên cạnh thi thể của nàng. Mà Nhan Mạc Oa cũng liền thuận theo lập tức hướng về phía hắn lao tới mà đâm ra một thương.
"Ma tộc, chịu chết đi!!!!!"
Thế nhưng, đối diện với mũi thương đang lao nhanh của Nhan Mạc Oa, Huyết Minh liền chỉ nở một nụ cười khó hiểu mà nhanh chóng đem thi thể của Sa Hoa Linh nâng lên, cản ở trước mặt của mình. Thuận tiện cũng nghiêng người sang một bên để tránh mũi thương đâm trúng bản thân.
"Phụt" Âm thanh da thịt bị phá rách vang lên khiến cho Nhan Mạc Oa lập tức tràn đầy phấn khích. Thế nhưng, khi nhìn đến cơ thể nữ nhân trắng nõn đẫy đà trước mặt, Nhan Mạc Oa liền lập tức há hốc mồm mà nhìn thẳng.
Chỉ thấy lúc này thi thể của Sa Hoa Linh đã bị một thương của Nhan Mạc Oa đâm xuyên qua bụng, máu tươi cũng đi theo đó tràn ra bên ngoài. Bởi vì mái tóc của nàng lúc này đang rũ xuống che giấu đi phần cổ đã bị biến dạng, cho nên Nhan Mạc Oa cũng chỉ cho rằng nàng là bị Huyết Minh đánh ngất đi mà thôi.
[.........] Đến chết cũng không được yên xác với ký chủ nhà nó. Vừa nghĩ, hệ thống cũng liền ném một cái ánh mắt đồng tình dành cho thi thể của Sa Hoa Linh.
"Nhan huynh a, hiền đệ đi trước..."
Ngay lúc này, chỉ thấy Huyết Minh bỗng dưng lại cười nhạt một tiếng. Mà nghe thấy lời này của hắn, Nhan Mạc Oa liền vội vàng đưa tay chụp về phía hắn. Thế nhưng ngay cả một đạo tàn ảnh cũng đều không thể bắt được, phảng phất như hắn đã trực tiếp biến mất khỏi thiên địa này.
"Tu vi của tên ma tộc này...cư nhiên lại tiếp tục tăng mạnh..."
Cả kinh mà lẩm bẩm, con ngươi của Nhan Mạc Oa cũng liền đi theo đó co rụt lại. Không được, tại sao hắn cứ có cảm giác, cho dù bản thân có ra sức như thế nào đi nữa thì vĩnh viễn cũng không thể theo kịp tên ma tộc này vậy?
"Cô nương, ngươi..."
Lấy lại tinh thần, Nhan Mạc Oa liền nhanh chóng đưa tay muốn đem Sa Hoa Linh lắc tỉnh lại. Thế nhưng, ngay sau đó, bàn tay của hắn liền lập tức cứng đờ ở giữa không trung. Sau đó, trong lòng liền hiện ra một loại cảm giác không đúng...
Cái tên ma tộc này, nhất định là có ý đồ gì đó! Vì thế, Nhan Mạc Oa liền vội vàng muốn đem Xích Viêm Tru Long thương rút ra. Thế nhưng, chung quy là vẫn không kịp...
"Tặc tử to gan! Giết hại đồ đệ của ta xong lại còn muốn chạy hay sao?"
"Muốn đi? Thì để mạng lại đây!!!"
Nghe thấy âm thanh uy nghiêm ẩn chứa tức giận cùng với uy áp từ phía xa truyền tới. Nhan Mạc Oa liền biết, hắn xong rồi.
- ---------------------------
Mà lúc này, Huyết Minh là đang theo phía
sau thác nước tiến vào trong sơn động. Sau khi đánh giá một vòng xung quanh cũng không có phát hiện ra thứ gì nguy hiểm, Huyết Minh mới có thể an tâm mà tiến vào bên trong.
[ Vật phẩm: Ngoại bào.
Phân loại: Pháp bảo.
Tên: Phượng Vũ y.
Cấp bậc đánh giá: Thánh khí tầm thường.
Nổi bật: Được luyện chế bên trong chân hỏa của phượng hoàng nên có thể tránh được tất cả các loại phàm hỏa. Người mặc vào bộ pháp bào này nhan sắc sẽ được đề thăng.
*Vật phẩm chỉ dùng cho nữ.]
Lúc này, Huyết Minh cũng đem Phượng Vũ Y từ trong không gian lấy ra. Chỉ thấy đó là một bộ ngoại bào màu đỏ sẫm có thêu hình phượng hoàng vô cùng tinh xảo có thần, phảng phất như một giây sau nó liền sẽ cất cánh mà bay lên. Cả bộ y phục đều tràn ra một cỗ uy nghi cùng bễ nghễ, khiến cho một cái nam nhân như Huyết Minh đây cũng không nhịn được mà động tâm.
Xem ra, thứ này về sau có thể dùng để tán gái được a. Vì vậy, Huyết Minh liền đem Phượng Vũ Y quăng vào một góc bên trong không gian. Kế tiếp liền bắt đầu tiếp thu tri thức luyện đan từ hệ thống.
[ Đinh, đang bắt đầu tiếp thu tri thức...]
Theo âm thanh của hệ thống vang lên, Huyết Minh liền không có một chút trở ngại nào mà nhẹ nhàng tiếp thu đến tri thức về luyện đan sơ cấp cũng như phân chia cấp bậc luyện đan sư.
Luyện đan sư ở đây được chia làm Dược đồ - Dược Y - Dược sư - Dược Tiên - Dược Thánh - Dược Thần. Mỗi cấp bậc luyện đan sư cũng được chia làm ba tầng: sơ cấp, trung cấp và cao cấp. Mà đan dược cũng đi theo chia làm Thần - Thánh - Thiên - Địa - Huyền - Hoàng, cũng tức là được chia làm 6 cấp bậc đan dược khác nhau.
Ở Thương Lang đại lục, ngoại trừ Luyện khí sư ra thì Luyện đan sư chính là chức nghiệp mang lại tiền tài lớn nhất trong tu chân giới. Chỉ cần là một cái Dược tiên thì cũng đều sẽ bị các tông môn cho tranh giành, truy phủng. Còn về phần Dược Thần, đây cũng chỉ là cấp bậc luyện đan sư tồn tại ở trong truyền thuyết mà thôi. Căn bản là chưa từng có ai chạm đến ngưỡng cửa này cả.
Vì thế, tu chân giới cũng đi theo lưu truyền một câu: thà đắc tội với một cái tuyệt đại cao thủ cũng không đắc tội một cái luyện đan sư. Bởi vì đắc tội một cái luyện đan sư thì cũng tương đương với việc đắc tội đến tất cả những người đã từng được kẻ đó giúp đỡ qua.
Mà Huyết Minh lúc này sau khi được hệ thống truyền cho tri thức cũng chỉ được xem như một cái Dược đồ luyện chế đan dược cấp 1 mà thôi. Vì thế, trong đầu óc của hắn cũng liền nhiều hơn vô số đan phương cấp 1 như: Bồi nguyên đan, Tụ khí đan, Hồi huyết đan, Kim sang dược, Ngưng huyết đan,...
Mặc dù đều chỉ là đan dược cấp thấp nhất không đáng giá là bao nhưng đối với Huyết Minh mà nói, chúng cũng xem như là không tệ đi.
Chí ít có thể xem như kẹo ăn.
**Chương này là bù a. Hôm nay vẫn còn thêm chương.