( 4)
Đã lâu lắm rồi, tại sao những thứ này lại bỗng dưng xuất hiện trong giấc mơ của hắn nữa kia chứ? Việc này, nhất định là do tác dụng phụ của Ám Liên Hoa gây ra.
"Hệ thống?"
Cảm giác tâm tình đã bình ổn trở lại, Huyết Minh liền đỡ trán, ở trong đầu kêu gọi hệ thống. Thế nhưng, 1 giây, nửa khắc trôi qua, hệ thống vẫn như cũ không có một điểm động tĩnh gì.
Chẳng lẽ, hệ thống là rơi vào trong trạng thái ngủ đông nữa rồi? Vậy thì nữ nhân đêm qua...Nhớ đến nữ nhân đêm qua, Huyết Minh liền ẩn ẩn có suy đoán. Nàng cùng hệ thống nhất định là có liên quan với nhau.
Nghĩ thông suốt, Huyết Minh liền từ trên mặt đất đứng dậy. Hắn chỉ có cảm giác thân thể đều tràn đầy sức lực, không còn cảm giác đau đớn như lúc trước. Đặc biệt là, hắn còn cảm nhận được, cơ thể của hắn giống như lại nhiều ra một thứ gì đó vô cùng kỳ diệu. Khiến cho hắn không khỏi nhắm mắt lại tĩnh tâm tìm hiểu.
Lúc này, chỉ thấy xung quanh cơ thể của Huyết Minh bỗng dưng lại bốc lên một luồng hỏa diễm. Đem hắn bao vây lại giống như một quả cầu lửa. Thế nhưng, kỳ lạ thay, hỏa diễm này lại không có màu đỏ vàng như thường thấy. Mà ngược lại, lại có màu xanh lam.
Chỉ thấy, theo lam hỏa bốc lên, vách hang động xung quanh Huyết Minh bỗng dưng lại từ từ mờ ảo đi. Sau đó lập tức biến mất vào trong không khí. Thay vào đó, bầu trời trong xanh, tán cây rừng um tùm cũng liền từ từ xuất hiện trên đỉnh đầu của hắn.
Nhưng là, lấy hắn làm trọng tâm, đám cây cối xung quanh rất nhanh liền bắt đầu cháy khô đi. Hóa thành từng đám lá đen khô héo giống như là bị mất hết sinh lực. Ngay cả một ngọn cỏ nhỏ nhất trên mặt đất cũng đều không may mắn thoát khỏi.
Từ từ mở ra ánh mắt, Huyết Minh liền nâng lên hai bàn tay của mình. Khi nhìn đến đám lửa xanh vây xung quanh bản thân, hắn liền có thể xác nhận một điều. Hắn thành công giác tỉnh được thần thông.
Theo ghi chép trong thương thành hệ thống mà hắn từng nhìn đến. Quỷ Lam Chi Hỏa là loại dị hoả đứng đầu Minh giới, độ nóng bá đạo có thể sánh ngang với lửa phượng hoàng. Có thể đốt trụi linh hồn và sinh mệnh của vạn vật. Quả thật là một dị hoả vô cùng cường đại.
Thế nhưng, kỳ lạ thay, mặc dù những thứ xung quanh đã bị lam hỏa đốt cháy. Nhưng y phục của Huyết Minh vẫn là như cũ không chút tổn hại. Ngay cả hắn cũng đều không cảm nhận được độ nóng mảy may.
Rất nhanh, Huyết Minh liền cảm thấy linh khí trong người mình đang lấy tốc độ chóng mặt hao mòn đi. Vì vậy, hắn cũng vội vàng thu hồi lại Quỷ Lam Chi Hỏa. Đưa tay lau đi mồ hôi nhỏ giọt trên trán của mình.
Nhưng là, khi xem đến chiếc áo choàng bị "hung miêu" cào nát cùng với y phục nhăn nhúm không chịu nổi của mình. Huyết Minh liền không khỏi nhíu mày mở ra không gian. Đem Tiên Thiên Tỏa Linh Sam lấy ra rồi bắt đầu đem nó thay vào.
Sau khi mặc vào, cảm khái pháp bảo quả nhiên là không tầm thường. Huyết Minh cũng nhanh chóng lấy ra áo choàng mới khoác vào trên người. Lại nhìn thi thể của đám chồn tinh đã thối nát kia cùng với đống y phục vừa mới thay ra của mình. Huyết Minh liền quăng ra một luồng lam hỏa,
đem chúng đốt thành tro bụi. Sau đó mới nhanh chóng rời khỏi nơi thị phi này.
Chỉ thấy, ngay khi Huyết Minh rời đi thì chưa đến một tuần trà sau ( 10-15p), hai bóng người cũng lập tức chạy đến nơi mà hắn vừa đứng. Chỉ thấy hai người này đều là tăng nhân của phật gia. Một người tuổi chừng tam thập, người còn lại lại chỉ tầm 20 niên xuân.
Trong tay mỗi người đều cầm lấy một thanh quyền trượng tỏa ra hào quang vạn trượng. Nhưng là, nếu Huyết Minh ở đây, hắn liền sẽ phát hiện ra một việc. Dung mạo của hai người này cư nhiên lại cùng với Tuệ Trần giống nhau đến năm bảy phần.
Lúc này đây, cả hai đều đang ôm lấy gương mặt lạnh lẽo như sương mà ngồi xuống nền đất. Bắt đầu tìm kiếm ở xung quanh. Rốt cuộc, khi nhìn đến đám cây cối héo khô cùng với đống tro tàn nằm trên đất kia. Tuệ Nhân liền nhăn mi nói ra.
"Nhị đệ, xem ra chúng ta vẫn là đến chậm một bước rồi. Sợi ngân chỉ được tam đệ gắn vào y phục của hung thủ trước khi chết cũng đều bị kẻ đó thiêu rụi luôn rồi. Chúng ta đã mất dấu của hắn ta."
Mà nghe lời này của Đại ca mình, Tuệ Trì liền âm trầm nghiến răng:"Hôm trước, khi nhìn đến hồn đăng của tam đệ đã tắt. Tuệ Trì ta đã thề với phật tổ, nhất định sẽ vì đệ ấy báo thù."
"Được lắm! Cho nên, dù có đào xuống ba tất đất, ta cũng sẽ đem hắn đào ra. Để hắn chết không được toàn thây. Đưa cho tu sĩ nhân tộc làm mồi săn yêu thú!" Không riêng gì Tuệ Trì, Tuệ Nhân cũng đều căm phẫn khôn nguôi mà nâng lên quyền trượng, hung hăng gõ vào trên mặt đất. Trong mắt lóe lên hung quang.
**Có một số bạn sẽ cảm thấy A Minh chưa đủ lạnh lùng? Thật ra, không giống với Lãnh Hàn ( mặt lạnh), A Minh là thuộc kiểu mặt cười nhưng tâm lãnh đạm. Nếu để ý, mn sẽ phát hiện được hơn 80% biểu cảm trong truyện của hắn, đều là cười. Từ 100c trở đi, càng về sau hắn liền cười càng nhiều, sự lạnh lùng cũng ngày càng lộ rõ. ( Giang Thuần + Tần Tranh là được thừa hưởng hoàn toàn tính cách này từ A Minh.)
**Hắn giống như một cái đế vương cô lãnh một mình, luôn muốn khảo sát dân tình, cảm nhận được hỉ nộ ái ố, thất tình lục dục. Mặc dù đó chỉ là cảm giác giả tạo mà thôi. ( Giống như ở TG2, hắn nhìn như muốn trả thù cho Thẩm gia, nhưng thực chất, khi gặp Đoá Đoá - hắn liền cảm thấy tình yêu nam nữ thú vị hơn thù hận nên đã đạp việc trả thù qua một bên vậy.)
**Giống như Đoá Đoá đánh giá, hắn là một đứa trẻ cứng đầu. Hắn cố tạo ra rồi gắn, cày cấy vào đầu một đống tình cảm đau thương, thù hận, buồn khổ... cho mình. Để chứng tỏ mình vẫn là một con người có tự chủ.
**Nhưng thật ra, kể từ thế giới thứ nhất, A Minh đã sớm trở thành một luồng chấp niệm không có tình cảm như hắn đã từng nói rồi.