Thế cục lúc này đã định, Mộ Nguyệt bại, bại một cách triệt để.
Lúc này, lớp phòng tuyến cuối cùng của nàng chỉ còn lại màng trinh tiết cùng lớp tôn nghiêm còn sót lại.
Lăng Thiên nhìn thân thể mê người đó, hắn cúi gần người xuống cười lạnh nói:"Xem ra đến giờ phút này, ngươi vẫn chưa chịu hối lỗi nhỉ?"
Mộ Nguyệt ngoảnh mặt đi mà im lặng, nàng lựa chọn không trả lời Lăng Thiên chính là cách rõ ràng nhất về ý chí của nàng.
-"Được rồi, nếu ngươi đã như vậy, ta đành phải dùng biện pháp mạnh rồi" Lăng Thiên thở dài, sau đó hắn cởi quần ra.
-"Ah... Chủ nhân~" Phượng Vũ phía sau, 2 tay sờ lên mặt, đôi mắt nàng nhìn chăm chú về món bảo bối mà chủ nhân vừa lôi ra, thứ đã cường bạo nàng vài ngày trước... Ôi, nó thật quyến rũ!
Lăng Thiên kéo nhẹ sợi dây ở nội khố Mộ Nguyệt ra, ngay lập tức huyệt động liền xuất hiện.
Mộ Nguyệt dù đang ngoảnh mặt đi, nhưng nàng vẫn có thể cảm nhận được hết thảy. Một sự thoáng mát toát ra phía dưới đủ để nàng hiểu, nội khố của nàng đã bị cởi ra rồi.
Lăng Thiên không lựa chọn dạo đầu, hắn ngay lập tức liền đút con c-c của mình vào bên trong.
"Ưm!" Dù rất đau đớn nhưng Mộ Nguyệt vẫn cố nén nhịn, nàng không muốn để cho tên nhân loại này thấy vẻ yếu đuối trong mình.
Máu ứa ra trong khi Lăng Thiên vẫn nhấp một cách bình thường. Nhưng là, ngay khi hắn đút vào bên trong, hoa văn kỳ lạ phía trên liền lóe ra ánh sáng màu tím nhạt.
"Thứ này... là thứ gì?" Lăng Thiên nghi hoặc.
Mỗi phát đ-t của hắn vào trong l-n nàng khiến cho cặp vú bự kia liền nảy lên này xuống. Nhìn ngứa mắt, Lăng Thiên liền dùng tay xé phăng nốt cái yếm còn xót lại.
Hắn dướn người xuống, vừa đ-t vừa bú lấy cặp vú bự đó. Cắn, sờ, mút, liếm,.. Cặp Vú của Mộ Nguyệt bị Lăng Thiên nghịch ngợm đủ trò.
-"Hừ... Hừ... Nhân loại, ngươi chỉ có thế thôi sao?" Mộ Nguyệt cố nở nụ cười lạnh trong khi bản thân đang bị chinh phạt.
Lăng Thiên không trả lời nàng, hắn càng nhấp hông nhanh thì bên trong Mộ Nguyệt càng khít lại.
Dù Mộ Nguyệt nói như thế, nhưng từ cảm nhận của Lăng Thiên, bên trong l-n nàng lúc này đã ẩm ướt, chứng tỏ Mộ Nguyệt vừa mới ra.
"Ưm... Ưm...!"
Mộ Nguyệt cố giữ im lặng nhưng vẫn không thể, nàng thử rên một cách vô cùng nhẹ nhàng nhưng vẫn bị Lăng Thiên nghe thấy.
-"Để ta xem xem, hoa văn kỳ lạ này tác dụng là gì?" Lăng Thiên cười lạnh, sau đó bắn tinh dịch vào sâu bên trong.
Kỳ lạ là, ngay khi tinh dịch hắn được phun ra bắn vào sâu bên trong Mộ Nguyệt, ngay lập tức có một sức mạnh thần bí nào đó, cuốn lấy số tinh dịch vừa mới bắn ra rồi cùng nhau biến mất.
Lăng Thiên trừng mắt, sau đó nở nụ cười, nhìn Mộ Nguyệt nói:"Hóa ra ngươi vẫn còn ngón đòn này"
Thì ra, thứ hoa văn kỳ lạ đó chính là một lớp phong ấn, ngăn cách không cho tinh dịch của Lăng Thiên có thể bắn vào bên trong. Ngoài việc làm số tinh dịch của Lăng Thiên biến mất, nó còn có tác dụng làm cho nàng tăng cường sức mạnh.
Mộ Nguyệt nhắm mắt, chứng tỏ những điều mà Lăng Thiên suy đoán là sự thực.
-"Sâu bọ, ngươi nghĩ ngươi có tư cách ra bên trong ta sao? Đừng có mơ!" Miệng tuy vẫn rên rỉ, nhưng Mộ Nguyệt vẫn vô cùng ngạo kiều nói.
-"Vậy sao..." Lăng Thiên kéo dài giọng, sau đó kéo Mộ Nguyệt đứng dậy, nhấc bổng một chân nàng lên.
-"Đồ thất bại, ngươi có còn là nam nhân không?" Mộ Nguyệt cắn răng, nàng biết mình cần phải khiêu khích lấy Lăng Thiên, để cho Lăng Thiên hiếu thắng mà ra sức bắn vào bên trong nàng. Có như thế, nàng mới có thể tăng cường sức mạnh, qua đó có khả năng chuyển cơ.
Lăng
Thiên nhìn Mộ Nguyệt bằng ánh mắt chân thành rồi nói:"Không biết ở đây ai mới là ngốc đây? Ta chỉ cần không ra bên trong l-n ngươi là được chứ gì?"
Ban đầu, Mộ Nguyệt còn chưa hiểu ý Lăng Thiên, nhưng sau đó, nàng mới nhận ra... Nàng mới thực sự là ngu ngốc.
Miệng, ngực, tay, chân,... ngay cả lỗ hậu của nàng cũng bị Lăng Thiên thay phiên mà chơi. Đúng như lời hắn nói, hắn không cần thiết phải ra bên trong l-n nàng, nhưng mà, hắn có thể ra ở nơi khác a.
Sức chiến đấu phi thường của Lăng Thiên làm cho Mộ Nguyệt bị chơi liên tục suốt một ngày. Kể cả cho đến khi kết thúc, để có thể tìm được một điểm không có dính tinh dịch của Lăng Thiên trên người nàng thực sự rất khó.
-"Ah... Ưm... Nhân-Nhân loại... Ngươi chỉ có thế... thế thôi sao?" Mộ Nguyệt vẫn cố khiêu khích lấy Lăng Thiên, nhưng nàng hồn nhiên không biết được lúc này bản thân đang rên rỉ vô cùng dâm đãng.
Trong suốt một ngày qua, nàng bị Lăng Thiên chơi bằng đủ loại tư thế, ngay cả sợi tóc của nàng cũng bị hắn cuốn lấy, quấn quanh con c-c của hắn mà tận hưởng.
"Điều này... khi nào mới kết thúc đây? Nhưng-Nhưng mà ít nhất, hắn cũng không thể vấy bẩn ta hoàn toàn được" Mộ Nguyệt trong nội tâm suy nghĩ. Với nàng lúc này, không bị Lăng Thiên bắn vào bên trong l-n chính là chiến thắng của nàng.
Lăng Thiên cũng phải công nhận, sức lực của nàng cũng rất khá, bị hắn chơi liên tục như thế mà vẫn mở miệng được.
"Tới lúc ngừng đùa giỡn rồi...!" Lăng Thiên thầm nghĩ, nhớ tới lúc trước, dù chỉ có đút vào bên trong l-n nàng một lần, nhưng từng đó cũng để Lăng Thiên nhận ra một điều rằng... L-n của tông chủ Yêu Thần tông là cái l-n sướng nhất mà hắn từng đút vào.
Lăng Thiên hắn, chân chính đã nghiện cơ thể của Mộ Nguyệt...!
"Phạch!"
Lăng Thiên rút con c-c bên trong lỗ hậu của Mộ Nguyệt ra rồi chuyển rời vị trí...
-"Ha, nhân loại... Ưm... Ngươi vẫn chưa từ bỏ ư?" Mộ Nguyệt cười lạnh, nàng nghĩ Lăng Thiên cuối cùng vẫn không thoát khỏi sự quyến rũ từ l-n nàng, sau đó sẽ ra sức mà bắn vào bên trong...
Lăng Thiên nhìn khuôn mặt đắc ý của Mộ Nguyệt,, hắn vô cùng bình tĩnh nói:"Thật ra, ta quên chưa nói cho ngươi biết... Ta vốn dĩ là một tên thần cấp minh văn sư cũng như thần cấp trận pháp sư!"
-"Cái-" Mộ Nguyệt định nói gì đó, bất chợt nàng liền cảm thấy hoa văn dưới bụng mình đang nóng lên. Nó đang... dần dần lấy xu thế cực nhanh mà biến mất.
-"KHÔNG!!!!!!!" Mộ Nguyệt lúc này mới thực sự hoảng sợ, nàng la lớn!
Lăng Thiên cười lạnh, hắn nhìn Mộ Nguyệt chậm rãi nói:"Trò chơi... giờ mới thực sự là bắt đầu!"
Truyện convert hay :
Siêu Cấp Con Rể