Hai mắt cô mở ra , hàng mi hơi run lên , mọi thứ trước mắt tối tăm.
Chỉ có ánh sáng nho nhỏ một đường từ khe màng đang kéo kín lại.
Cô ngồi dậy , cảm thấy thân thể mình suy nhược đến không ngờ , hai mắt đỏ như máu vốn tĩnh lặng lại lóe lên ánh sáng đáng sợ đỏ rực tinh quang giữa không gian tối tăm đặc biệt quỷ dị ...
Sau đó lại trở về bình thường , cô nhắm mắt đưa tay xoa thái dương ...!Đứng lên bước xuống chiếc giường mềm mại , đi đến tấm rèm kéo ra.
Ánh sáng bên ngoài nhất thời xông vào khiến cô hơi khó chịu , thân thể mềm mại xinh đẹp đứng đó.
Bên ngoài là một khu vườn rộng lớn trong xanh , gió thổi lướt qua lay động những bụi hoa hồng đỏ rực xinh đẹp ...
Cô hơi thu tầm mắt nhìn vào cửa kính đang phản chiếu hình ảnh mình , dung nhan xinh đẹp đã giảm đi 5 phần.
Mái tóc tím dài xõa tung mượt mà , hai bên thắt bính kéo lên tạo thành vòng trên đỉnh đầu.
Chiếc váy ngủ màu trắng dài tới gót chân nhẹ nhàng bay ...
" Tiểu Bát Đản ...!"
Bùm !!!!!!
Từ không trung tiểu Bát Đản xuất hiện , cái mặt tròn trịa đáng yêu đầy bất mãn cùng khó coi.
Quấn lấy nó là tiểu Huyết vẫn bình thường , tiểu Bát Đản hai mắt ngấn lệ
" Ký chủ , con rắn thúi dám hôn ta "
" Hừ ! Có sao , mi nghĩ mình có giá để bổn Xà Vương hôn ? "
" Đồ d.âm tặc vô liêm sỉ , làm mà không dám nhận "
Tiểu Bát Đản tức giận lấy đuôi đánh đánh người tiểu Huyết
" Này này , đừng có mà bịa đặt nha.
Ngươi nghĩ mình là bảo vật àh , ta hôn heo còn có chứ hôn ngươi là đừng có mơ.
Hay là ngươi ấp ủ tình cảm với ta lâu rồi , không dám nói nên mộng xuân "
Tiểu Huyết nhếch mép cười thâm ý nhìn tiểu Bát Đản , gương mặt trắng đầy lông phồng má tức giận
" ĐỒ TỰ KỶ !!!!!! RẮN THÚI B.IẾN THÁI "
" Ha ha ...!không dám nhận sao ? "
" Ngươi là đồ tiểu nhân gian xảo "
Tiểu Bát Đản tức giận quay mặt đi , tiểu Huyết mỉm cười chế giễu.
Nhưng đôi mắt lại xẹt qua tia thẹn thùng khó nắm bắt ...
" Cãi đủ chưa ? "
Âm thanh cô bình đạm vang lên , tiểu Bát Đản nhìn qua.
Cô vẫn lạnh nhạt nhìn ra bên ngoài
" Ký chủ , người thấy sao ? "
" Thân thể này có hơi suy nhược "
Tiểu Bát Đản nghe xong nhắm mắt lại , lần nữa âm thanh máy móc vang lên
[ Nguyên chủ : Ngân Linh Ngạo Cơ , là một nhân vật phản diện.
Là con gái độc nhất cũng là gia chủ hiện tại của Ngân Linh gia , một trong tam đại gia tộc lớn nhất của vương quốc Marvelous.
Là một trong những người trấn giữ kết giới và giữ một trong ba món bảo vật.
Ba mẹ cô đã chết từ lâu , giao lại cơ nghiệp cho con gái , nguyên chủ là một người suy nhược.
Lạnh nhạt lại cao quý , phải nói là rất yếu đuối vì từ nhỏ đã mang bệnh nặng
Đây là một thế giới tự do , nó không có nam chính thật sự.
Và nói về một công chúa thất lạc nhiều năm sau cuộc chiến giữa các phù thủy tối thượng.
Quốc vương đã bị giế.t c.hết và nữ hoàng đã bị bắt giam bởi phù thủy đen cũng là em gái của mình.
Nữ hoàng bóng đêm ...!Công chúa đã kịp thời được các trưởng lão phong ấn năng lượng sức mạnh và gửi đến thế giới loài người ...!Một vị trưởng lão đã tiên tri trước khi chết rằng :
" Công chúa cao quý chảy trong mình dòng máu của ánh sáng , Almira sẽ trở về và tiêu diệt nữ hoàng bóng tối , thế giới phù thủy một lần nữa được cứu rỗi "
Và nhờ lời tiên đoán đó mà người dân phù thủy đã dẹp đi tâm trạng phiền lo , ưu sầu.
17 năm sau khi vương quốc Marvelous đã tạm thời được trấn giữ , các trưởng lão đã âm thầm tìm kiếm công chúa để cứu vớt vương quốc.
Đồng thời vương quốc của phù thủy đen là Sarat cũng đang tìm kiếm nàng ta nhằm giế.t ch.ết để trừ hậu hoạn.
Nguyên chủ có sứ mệnh cùng hai gia tộc còn lại bảo vệ công chúa để người kế vị , và đứng trên cả vương quốc để cai trị vùng đất thiêng liêng.
Hoàn thành sứ mệnh tiêu diệt nữ hoàng bóng tối Nguyệt Thế ]
Cô nghe xong vẫn không tỏ thái độ gì , vẫn bình thản đứng đó.
Lạnh nhạt hỏi
" Công chúa tên là gì ? "
[ Không rõ ! Chỉ biết biệt danh là Almira ]
" Vị thế của ta trong truyện , cũng như tại sao lại là nhân vật phản diện "
[ Người là một trong tam giác gia tộc bảo trụ kết giới cùng các vị trưởng lão.
Hai gia tộc còn lại là Tử Vĩ gia và Ngọc Mộng gia , còn về lý do nhân vật phản diện thì ...!hiện tại chưa thể tra rõ ]
Cô gật nhẹ đầu , bỗng nhiên vang lên tiếng gõ cửa
" Tiểu thư , đã sáng rồi.
Mời người rời giường đến trường "
" Vào đi "
Cánh cửa mở ra , một người hầu đi vào.
Nàng ta mỉm cười cúi đầu
" Tiểu thư , ta đặt đồ ở đây "
Cô nhìn qua , tiểu Bát Đản bay đến hỏi nữ hầu
" Có đồ ăn không ? "
" Vâng ! Ta sẽ dọn ra ngay "
Nữ hầu rời đi , cô không tỏ thái độ nhìn gương mặt đang liên tưởng mĩ vị của tiểu Bát Đản.
Nó nhìn qua cười cười giải thích
" Ký chủ , đây là thế giới phù thủy.
Ta đã ghán ghép sự tồn tại của mình vào đây , nữ hầu khi nãy tên là Lệ Manh "
Cô gật nhẹ đầu nhìn qua bộ đồ đang đặt trên giường , cầm lên đi vào nhà tắm ...!Một lát sau bước ra , cô đứng trước gương tự ngắm mình ...
Mái tóc vẫn như cũ thả tung mượt mà , bính tóc hai bên nối lên vòng qua nhau đến đỉnh đầu , trước trán hai bên thả xuống hai lọn tóc thẳng tới ngực với phần đuôi hơi uốn.
Dung nhan xinh đẹp lạnh nhạt cùng bờ môi hơi trắng , đôi mắt có chút vô thần.
Bộ đồ cô đang mặc là màu trắng , tựa như quân phục vậy.
Sợi dây xích vàng nhỏ móc trước áo từ vai trái qua eo phải , mở ba cúc áo khoác để lộ chiếc sơ mi trắng bên trong.
Quần dài trắng viền vàng , giày cao cũng màu trắng.
Đôi găng tay cùng màu càng thêm vẻ sang trọng.
Cô xinh đẹp lại có phần nghiêm chỉnh lạ thường , sự cao quý cùng kiêu ngạo toát lên khiến người kiêng dè nể trọng ...
" Chồi ôi ! Ký chủ đẹp quá "
Tiểu Bát Đản nịnh nọt khen , tiểu Huyết gật gật đầu hỏi
" Chủ nhân , người hình như còn đi học "
" Phải ! Tiểu Bát Đản ...!"
" Ah ...!đó là trường Magic Aure , học viện danh giá nhất.
Ký chủ tuy là tổng chủ Ngân Linh của vương quốc nhưng vẫn phải hoàn thiện việc học "
Cô gật đầu rồi đi xuống , từng bước đi vang lên tiếng lộp cộp tôn quý xuống cầu thang.
Lê Manh đã đứng bên bàn ăn đợi sẵn kéo ghế cho cô cúi đầu , thức ăn trên bàn thơm phức tỏa ra.
Tiểu Bát Đản vui vẻ ăn , không quan tâm cái gì ...
Cô nhẹ nhàng cắt miếng bít - tết bỏ vào miệng , nhấp một ly sữa.
Ăn một chút rồi đứng lên , Lê Manh cúi đầu , cầm trên tay một cái thảm màu tím xanh hoa lệ trải ra .
" Chúc tiểu thư một ngày an lành "
Cô hơi nhíu mày , sau đó bước lên tấm thảm ngồi xuống ...
Vụt !!!!!!!
Nó lao đi như cơn gió , cô ở trên bầu trời xuyên qua những áng mây.
Đôi mắt đỏ nhìn xung quanh liền thấy ai nấy vui vẻ mỉm cười , người cưỡi chổi , người cưỡi thảm , thậm chí có người mang đôi giày có cánh nhỏ để bay lên ...
Cô nhìn trong tay mỗi người đều có gậy phép , đồ mặc đều khác nhau.
Độ tuổi cũng khác biệt ...!Đôi mắt hơi híp lại , nụ cười bất giác cong lên mang theo tia hứng thú.
Nhưng rất nhanh biến mất ...
Tấm thảm bay vút xuống , từ các tầng mây mờ ảo cô có thể nhìn thấy được một ngôi trường rộng lớn đến bất ngờ.
Ngôi trường màu trắng sáng rộng lớn trãi dài tựa như một lâu đài nguy nga tráng lệ , cái cổng trường lớn màu vàng cùng cái bảng lung linh đề chữ MAGIC AURE ...
Học sinh ra ra vào vào , ai nấy đều có một loại đồng phục.
Chiếc áo sơ mi trắng cùng nơ xanh thắt lại , bên ngoài là áo khoác trắng cài nút dưới.
Chiếc váy ngang đầu gối