Thời gian thấm thoát trôi qua , phút chốc đã đến ngày diễn ra kỳ sát hạch.
Mỗi thể loại chia hai thành phần , kiểm tra đơn lẻ và đôi.
Những người kiểm tra đơn lẻ sẽ được chọn ra từ mỗi lớp khác nhau , những người đó phải hoàn thành 7 nhiệm vụ .
1 : Lấy được đóa Liên Hoa của suối nguồn Vĩnh Cửu nằm tận sâu trong rừng
2 : Vượt qua bẫy rặp để tìm ra phù thủy trưởng lão Ngỗ La
3 : Chứng tỏ sự thánh thiện và tốt bụng
4 : Thể hiện sức mạnh và lấy về nhánh cây ma thuật
5 : Tìm ra chiếc hộp gỗ bói toán
6 : Tự khám phá và tạo ra ma thuật riêng biệt cho mình
7 : Rời khỏi rừng Finic ...
Đó là những nhiệm vụ được giao ra , những học sinh sẽ phải tụ vào trong rừng mà hoàn thành nhiệm vụ của mình.
Cũng như tự tìm lối thoát , còn những người phải hoàn thành nhiệm vụ cặp đó là thi kiểm tra ma pháp và thuyết trình.
Cũng như vào rừng làm 3 điều
1 : Giải cứu Hoàng Tử Muôn Thú
2 : Khảo cổ sát chết phù thủy và viết bảng báo cáo thuyết trình
3 : Giúp đỡ một người trong kỳ thảo hạch kia
Khu rừng bên trong phải nói là rất rộng lớn , mỗi cách thức kỳ sát hạch đều khác nhau.
Có những người chấp nhận chọn thi bên ngoài hơn là phải đi khám phá , nên cũng không đến nửa trường là đăng ký thi.
Lớp cô thì ngoài Thịnh Uy Hỏa thích đi nhông nhông một mình ra thì những người còn lại đều theo cặp .
Những học sinh bên ngoài sẽ quan sát theo trong hội trường , ma thuật từ gương phản chiếu mọi thứ.
Ai muốn coi có thể đến bất kỳ lúc nào , các trưởng lão sẽ luôn quan sát bên ngoài.
Hội học sinh lần này đều vào rừng Finic nên phải đảm bảo an toàn cho các học sinh ...
" Các em phải cẩn thận "
Thiên Sơ nhìn bọn cô nhắc nhở , Cẩn Duệ gật đầu
" Vâng !!! "
Một vòng tròn lớn hiện ra dưới chân bọn họ , cả sảnh lớn phút chốc bị ánh sáng bao bọc.
Bọn cô biến mất và xuất hiện trong rừng
Mở mắt ra , xung quanh toàn là cây cối xanh tươi.
Mỗi người đều được đặt ở vị trí riêng biệt , không ai đi cùng.
Bên cạnh cô là Lăng Vũ đang ôm sách , nhìn trên tay là ba cái trụ gỗ đóng nắp được móc vào nhau bằng dây.
Đây là những gợi ý cho nhiệm vụ , mỗi người hay mỗi cặp đều có ...!Cô mở ra một trụ gỗ đọc lên dòng chữ bên trong
" Hoàng tử muôn thú là sự bắt đầu ở hướng Nam , rất bình dị "
Cô liếc qua Lăng Vũ , sau đó cả hai không nói mà đồng loạt đi về phía Nam.
Âm thanh của lá bị dẫm đạp dưới chân vang lên , cành cây xào xạc gió mát.
Bọn cô cứ đi về phía Nam , mọi thứ rất bình yên và an tĩnh.
Tựa như có thể trải lòng vào thiên nhiên thơ mộng
Vụt !!!
Một bóng dáng xẹt qua từ cây này đến cây khác , Lăng Vũ xòe tay
" Catch ( Bắt ) "
Một sợi chỉ xanh xuất hiện bay theo hướng đó , khi trở lại liền nhìn thấy một con sóc đang cầm hạt dẻ ăn.
Cô nhìn qua đôi mắt tròn đó , rồi lại nhìn đến Lăng Vũ
" Bắt nó làm gì ? "
Lăng Vũ cầm con sóc lên , bàn tay đưa lên trán nó đọc chú ngữ
" Hãy nói ta nghe hỡi loài vật bé nhỏ , cho ta biết hoàng tử muôn thú đang ở đâu ...!"
Ánh sáng hiện ra xuyên vào trong trán con sóc , đôi mắt to tròn nhìn hắn chằm chằm.
Nói được một câu
" Đi theo ta ...!"
Con sóc nói xong liền nhảy đi , bọn cô đi theo nó vào trong rừng.
Cây cối phủ xuống bóng râm cùng ánh nắng xuyên qua kẽ lá
Phập !!!! Vụt ...
Một thanh âm vang lên , cô và Lăng Vũ dừng lại nhìn xung quanh.
Con sóc không biết đã biến mất từ bao giờ , mặt đất đầy lá xuất hiện những vũng đầm lầy đen , trồi lên những con quái thú rừng xanh đầy lá cây hung tợn.
Có khoảng 7 con đang bao vây bọn cô , Lăng Vũ nheo mày
" Hemstitch ( Dây gai ) "
Xung quanh những dây leo gai xuất hiện quấn lấy bọn quái thú xé cơ thể to lớn ra làm hai , bọn chúng liền biến mất trong đầm lầy.
Có vài con xé dây gai ra , sau đó xông lên.
Cô quăng vài lá bùa ra dán vào chúng , đám quái vật đầm lầy liền biến mất.
Nhưng không khí xung quanh vẫn tràn ngập mùi nguy hiểm , Lăng Vũ nhìn qua , sau đó kinh ngạc kéo cô lại ôm vào lòng.
Từ phía sau một con quái vật xuất hiện , hai tay đánh xuống đất mạnh mẽ
Rầm !!!!
" Tàng hình ...!? "
Cô lạnh nhạt nhìn đến , Lăng Vũ bàn tay xuất hiện những chiếc lá lao vun vút tới , ghim sâu vào da thịt quái vật như mảnh sắt thép.
Cô rời khỏi người hắn , mỉm cười nhẹ
" Cậu lại giúp tôi ...!"
Lăng Vũ im lặng không nói , xung quanh khu rừng chim chóc quạ đen bay tới.
Sau đó chúng lao vào bọn cô , Lăng Vũ định đưa tay ra tạo ma pháp thì dưới chân hai người bất thình lình xuất hiện một cái hố lớn.
Sau đó oanh liệt rơi xuống ...
Màn đêm dần buông , khu rừng thanh bình khi về với bóng tối lại âm u đáng sợ.
Mang theo cỗ hơi lạnh lẽo chết chóc cùng những loài thú nguy hiểm đi săn mồi ...!Hai hàng mi cong vút đen tuyền khẽ run , mở ra đôi mắt đỏ nhìn lên phía trên một màu xanh đêm sáng cùng ánh trăng thanh tĩnh.
Ngồi dậy cảm nhận khắp cơ thể đau đớn nhứt mỏi , nhìn qua Lăng Vũ cũng đang chống dậy ngồi dựa vào thành đá.
Mái tóc phủ xuống cúi đầu , cái kính rớt ra phía xa.
Thân hình trầy xước , cô cách một khoảng với hắn hỏi
" Có sao không ? "
" ...!Không sao "
Cô gật đầu ngước lên nhìn cái hố rộng lớn , xung quanh khá rộng là bề mặt đất đá cao.
Tiếng gió cùng lá cây va chạm xào xạc , tiếng sói hú cùng côn trùng kêu lên mang lại cảm giác rợn gáy.
Cô chống tay đứng dậy , nhìn xung quanh
" Xem ra khó lên đây , cao như vậy ...!Cậu có thể dùng phép dịch chuyển tức thời không ? "
" Có thể , nhưng cái hố này quá lớn , sẽ té xuống ...!"
Rầm !!!! Đoàng ...!Rào rào ...
Cơn mưa bỗng dưng trút xuống , mây đen không biết từ đâu lao tới.
Từng giọt nước như kim châm đâm vào lớp da thịt mềm mại , cơn mưa đến quá bất ngờ.
Sấm sét oanh tạc vang lên dữ tợn , ánh trăng bị che đi bởi vầng mây u ám.
Mọi thứ giờ đây càng trở nên tệ hại , phía trên có vài con gấu nhìn xuống.
Sau đó cùng quăng đá vào trong hố , rơi xuống tạo nên tiếng vang.
Cô trầm mặt , cơ thể nhanh chóng ướt sũng.
Còn bị những tảng đá kia rơi xuống , đi qua một góc né đi.
Lăng Vũ ngồi đó , vươn tay nắm lấy cổ tay cô kéo xuống.
Cô nhanh chóng nằm trọn trong lòng hắn , đôi mắt liếc lên nhìn dung nhan hơi hé ra trong mái tóc.
Cơn mưa đã làm mái tóc dính bệt vào da thịt , mờ ảo lại kỳ diệu ...
Bọn cô tạo một kết giới bao bọc , ngăn cơn mưa cũng như đá lớn rơi trúng.
Cô cảm nhận cơn lạnh đang dần xâm nhập lục phủ ngũ tạng , môi trắng bệch.
Hàng mi vươn lại giọt nước mưa , vì cái chớp mắt mà nhỏ xuống.
Kiều diễm xinh đẹp lại mang theo sự yếu ớt , tựa như đóa hoa hồng đang bị người gặt hái.
Lăng Vũ đưa bàn tay to áp lên mặt cô , cho cô dựa vào vai mình.
Ôm chặt hơn sau đó ngắm nhìn cô chìm vào giấc ngủ , đôi mắt bị che đi bởi mái tóc nhưng vẫn đôi khi có khẽ hở nhỏ ...
Âm thanh tiếng mưa khiến người yên bình , đất đá rơi xuống hòa vào nhau như tạo nên một tiếng nhạc du dương.
Ánh trăng đôi khi tham lam xen qua áng mây mà chiếu xuống , đất bụi bay lu mờ.
Khiến mọi thứ vừa lạnh lẽo u tịch , lại như một bức tranh đẹp đến lạ thường ...
" Đóa hoa hồng máu kiêu sa kiều diễm , sắc đẹp của em ...!so với nó ...!tựa như nhau "
________________________
Sáng hôm sau :
Cô mở ra đôi mắt đã thấy bản thân được bồng đi , nhìn lên liền thấy Lăng Vũ đang ôm cô bước đi.
Xung quanh là cây cối chứ không phải là đất đá , đôi môi trắng bệch mềm mại cất tiếng khe khẽ
" Thoát ra rồi ? "
" ...!Phải !! Dịch chuyển , nhờ vào mấy tảng đá bị ném xuống nên mới lên được "
Cô gật đầu , nắm lấy áo hắn.
Nhìn gương mặt đã đeo lại đôi kính dày cộm
" Tôi đi được "
Lăng Vũ dừng cước bộ thả cô xuống , cô quan sát khu rừng.
Ánh sáng ấm áp chiếu xuống , những chiếc lá vẫn còn đọng nước.
Thân thể cô đã có chút khô đi , bộ đồ trắng dày ít thấm nước.
Cô chỉnh lại mái tóc cho nó thả tung , hỏi
" Chúng ta nên đi đâu ? "
" Phía Nam "
Cô và hắn tiếp tục lên đường , đang đi thì bỗng nhiên nghe thấy âm thanh lá cây.
Đề phòng nhìn qua
" Ah ...!chị ...!"
Băng Du vui vẻ cười nói , cô nhướn mày hỏi
" Em đi đâu ? "
" Tìm đóa Liên Hoa ở suối nguồn , hướng Nam "
" Chị cũng đi hướng đó "
" Ha ha ...!vui quá , chúng ta đi cùng được chứ ? "
" Ừ !!! "
Cô gật đầu lạnh nhạt , Băng Du phấn khích chạy lại chào hỏi với Lăng Vũ.
Cả ba cùng vượt qua từng tảng đá to và cây lớn để đi về hướng Nam , dưới chân lá vàng bị đạp lên kêu vang thanh am giòn tan.
Chim hót líu lo say sưa yên bình
" Đứng lại !!! "
Một âm thanh vang lên , cả ba nhìn xung quanh nhưng không thấy ai.
Băng Du bỗng nhiên thấy có một thứ gì đó lướt qua mặt mình
" Ai ? "
Băng Du nheo mày hỏi , phía trước mặt bọn cô có một vòng sáng nhỏ.
Vầng sáng ấy hiện ra hình ảnh một tiên nữ có cánh nhỏ nhắn , nghiêm nghị
" Các ngươi muốn đi về phía Nam ? "
" Phải !!! "
Cô lạnh nhạt nói , nhìn vào tiên nữ kia đang bay tới bay lui
" Các ngươi phải vượt qua thử thách mới đến được đó , nếu chết cũng không ai quan tâm.
Các ngươi còn muốn đi ? "
" Hỏi thừa "
Lăng Vũ cất tiếng , Băng Du nhìn qua kinh ngạc trước người nam nhân đang đứng ôm sách kia.
Tiên nữ nheo mày sau đó chỉ về phía trước
" Các ngươi cần vượt qua Lăng Mộ Tử Thần để đến được nơi đó , sẽ rất nguy hiểm.
Tùy các ngươi "
Tiên nữ biến mất hóa thành vầng sáng bay đi , cô lạnh nhạt vén tóc
" Đi thôi "
Vầng sáng tiên nữ bay trở lại , hàng mày nhướn lên sau đó nghiêm nghị cười nhạt.
Bọn cô càng đi vào khu rừng , mọi thứ xung quanh càng có sương mù dày đặc bao phủ.
Cô nắm lấy tay Lăng Vũ và Băng Du để không bị lạc , âm thanh hắn vang lên
" Vanish ( Tan ra ) "
Sương mù dày đặc mở ra một lối đi , bị xua tan bởi dòng nhiệt ma pháp.
Mọi thứ dần hiện rõ hơn , nơi bọn cô đang đứng là bên trong một nơi nào đó.
Xung quanh là tường cao cứng cáp , ánh đuốc đỏ âm u tối tăm
" Gì vậy ? Chúng ta khi nãy vẫn ở trong rừng mà ? "
Băng Du kinh ngạc nhìn không gian cổ kính , cô xoa xoa cổ tay bình đạm nói
" Có lẽ chúng ta đang ở Lăng Mộ "
" Hở ? Sao lại âm u thế này ? Có thật đây là thử thách ? "
" Có lẽ vậy ...!"
Tiếng bước chân vang lên lộp cộp , nó âm vang đáng sợ giữa nơi tĩnh lặng này.
Bọn cô vừa đi vừa quan sát xung quanh , có những thông đạo khác nhau khiến bọn cô bối rối không biết đi đường nào.
Nhìn những khung cửa lớn , Băng Du hỏi
" Chúng ta nên đi hướng nào đây ? "
Cô lấy ra một lá bùa , miệng lẩm nhẩm chú ngữ.
Một sợi dây sáng giữa không trung lan ra khắp nơi
Ầm !!!! Bịch ...
Tiếng động lớn vang lên gây sự