Tống Tử Duệ là một tên hủ nam kiêm trạch nam chính hiệu, vậy nên có thể không ra khỏi nhà liền không ra, công việc hằng ngày của y chỉ có ăn, ngủ, đọc tiểu thuyết đam mỹ và xem GV, không lo không nghĩ.
Ngươi hỏi tại sao y không lo không nghĩ đúng không? bởi vì y là tiểu đại gia a, ba mẹ của y là người giàu nhất nước, vì chỉ có một nhi tử là y nên thường ngày cưng y như cưng trứng hứng như hứng hoa a.
Và vẫn như thường lệ bây giờ y đang nằm trên giường vừa ăn đậu phộng vừa đọc tiểu thuyết.- Ta thao đây cmn rốt cuộc là cái kết gì vậy, công chính bị thụ chính cắm sừng vì quá tức giận công chính liền đem thụ chính biến thành nô lệ t*** d**, ngày đêm bị ép phải phục vụ cho một đám nam nhân, cái logic kì ba gì vậy.Tức giận ném đi quyển sách trong tay, y tức giận mà gào lên, âm thanh vang vọng cả căn phòng, y không hiểu logic của tác giả a, cmn thật bực mình, tức chết y rồi hại y phải bỏ tiền ra mua một cuốn sách nhảm nhí này này.Khụ...khụ....Ặc....Vì quá xúc động mà y bị đống hạt đậu phộng trong miệng làm cho nghẹn, không thể hô hấp được, y cố đến mấy cũng không nhả chúng ra được, cơ thể Tống Tử Duệ vì thiếu không khí mà vô lực ngã xuống.
Trước khi mất đi ý thức y chỉ nghĩ lần này y xong thật rồi a, không thể tiếp tục đọc đam mỹ được nữa rồi.
Sau đó...à không có sau đó, y triệt để mất đi ý thức rơi vào bóng tối vô hạn.Không biết đã trãi qua bao lâu Tống Tử Duệ dần lấy lại được ý thức, từ từ tỉnh dậy.
Y chậm rãi mở mắt, mơ màng ngồi dậy, đảo mắt nhìn khắp phòng sau đó như nhớ ra chuyện gì đó, hai mắt y mở lớn hết cỡ, đồng tử co rút lại.
Y...y nhớ rằng mình đã chết rồi cơ mà, bị đậu phộng làm cho chết ngạt, sao...sao giờ y lại xuất hiện ở đây, mà....đây là đâu chẳng lẽ y xuyên...!xuyên không rồi.[Xẹt....xẹt...hệ thống khởi động][ting ting hệ thống câu dẫn nam nhân xin chào ngài thưa kí chủ, ta là hệ thống mang số hiệu 1.522.357, rất hân hạnh được phục vụ cho ngài].Một giọng nói nam tính bỗng xuất hiện trong đầu Tống Tử Duệ, y hết sức kinh ngạc mà há hốc mồm phải mất một lúc sau y mới hồi phục bình thường.
Tống Tử Duệ điều chỉnh lại cảm xúc, gương mặt lập tức trở nên nghiêm túc.- Hệ thống!!! Hệ thống gì? Ngươi nói cái gì cơ?[ Ta là hệ thống của ngài mang số hiệu 1.522.357 ].Giọng nói đó lại vang lên trong đầu của Tống Tử Duệ, lần này y không còn kinh ngạc nữa mà thay vào đó là vẻ mặt bất cần đời.
Y tại sao lại xuyên không, cmn cái đãi ngộ gì thế, y chỉ là một người bình thường thôi mà, sao lại có cái đãi ngộ kì ba này a, phải mất một lúc lâu y mới lên tiếng.- Nếu ngươi là hệ thống của ta thì cho ta hỏi một số việc được không? Rốt cuộc là tại sao ta lại xuyên không đến đây?, ta đến đây để làm gì? và cuối cùng....ta đang ở đâu?.Tống Tử Duệ không kìm được mà tuôn một tràn dài các câu hỏi khiến hệ thống không kìm được mà co rút khoé miệng à không, nó