Tô Dĩ Thần cùng Tống Tử Duệ rời khỏi gian nhà, đi dạo một vòng quanh phong.
Đệ tử trong phong từ trên xuống dưới thấy hai người bọn họ liền ngây ngẩn cả người.
Sư phụ của bọn họ cho vị sư đệ mới tới mặc y phục của mình hơn nữa còn là cùng một kiểu dáng.
Xem ra sư phụ và tiểu sư đẹ có gian tình.Hỏi làm sao bọn họ biết? Y phục của sư phụ bọn họ được làm bằng Thiên tằm ti vô cùng quý hiếm nha, hơn nữa trong phái chỉ có sư phụ bọn họ là dùng làm quần áo thôi a.
Ngoài việc bận của sư phụ thì làm sao một tiểu sư đệ mới vào lại có Thiên tằm ti.Vốn Tô Dĩ Thần là nhân vật được quan tâm khắp Bắc Hành phái nên dĩ nhiên tin tức hai người bận y phục giống nhau còn là y phục của Tô Dĩ Thần được truyền khắp phái.
Tin đồn được thêm mắm dặm muối rằng hai người họ yêu nhau vân vân.Từ trên xuống dưới không ai không biết việc này.Đối với vấn đề này Tống Tử Duệ vẫn chưa biết được, y còn đang ung dung cùng với vị sư phụ kiêm phu quân dẫn đu tham quan khắp nơi.
Phong này tên gọi Trúc Mộc Phong, gọi vậy bởi vì ở đây cây trúc rất nhiều.
Được mệnh danh là nơi nhiều linh khí nhì phái dĩ nhiên cơ sở vật chất ở đây không tệ chút nào.Trúc Mộc Phong gồm 1 gian nhà nằm ở trung tâm của phong dành cho Tô Dĩ Thần, phía tay trái là một dãy nhà gồm 10 phòng dành cho các đệ tử.
Phía tay phải là một dãy phòng được bố trí Tụ linh trận dùng để bế quan tu luyện.Tô Dĩ Thần lần lượt dẫn Tống Tử Duệ tham quan tất cả các nơi không bỏ sót một chỗ nào.
Dạo xong một vòng Trúc Mộc Phong thì trời cũng đã trưa rồi.
Hai người quyết định trở về dùng cơm.Không biết là xui hay hên mà giữa đường có hai người đến tìm bọn họ.
Một người là tiện nhân trong miệng Tô Dĩ Thần - Hàn Diệc Phi, người còn lại là Diệp Thiên Phong.
Hai người nghe được tin đồn vốn dĩ không tin, ai mà ngờ khi nhìn thấy liền ngây ngẩn cả người.Tin đồn hai người bọn họ bận y phục cùng một kiểu, hơn nữa y phục Tống Tử Duệ đang bận trên người là của Tô Dĩ Thần đúng là có thật.
Diệp Thiên Phong khi nhìn thấy liền toả ra hàn ý, hai tay nắm chặt thành nấm đấm, trong lòng tầng tầng lớp lớp có gì đó rất nặng nề đang đè bẹp trái tim hắn.Hàn Diệc Phi thấy mà không tin tưởng vào mắt mình, tên ngu này bình thường yêu thương mình như vậy thế mà hôm nay lại làm chuyện như này.
Thế là hắn bắt đầu diễn kịch, hai mắt đỏ hồng nhìn chằm chằm Tô Dĩ Thần.- Sư phụ~ta...ta có chuyện muốn nói với ngài.- Tiểu Duệ, ta cũng có chuyện muốn nói với đệ.Tô Dĩ Thần trong lòng hận không thể giết chết hai cái tên trước mặt mình.
Một tên là kẻ thù của hắn còn một tên là tình địch, gọi bình thường không được hay sao mà phải gọi Tiểu Duệ hai tiếng ngọt sớt vậy.
Không thể không thủ tiêu hai cái tên này.- Duệ nhi con có việc thì đi làm đi, lát vi sư sẽ đón con.Tô Dĩ Thần nói với Tống Tử Duệ với giọng điệu đầy ôn nhu sau đó quay ngoắc 180° mà nói với Hàn Diệc Phi bằng giọng điệu chứa đầy lãnh ý xen lẫn sát khí.- Đi thôi.Diệp Thiên Phong cùng Tô Dĩ Thần đồng thanh lên tiếng khiến Tống Tử Duệ cũng phải phì cười.
Diệp Thiên Phong không nói tiếng nào nắm lấy bàn tay của y nhanh nhẹn kéo đi chừa không gian để cho hai người kia.
Diệp Thiên Phong nhanh chóng xuất ra một thanh kiếm, ôm lấy eo Tống Tử Duệ hai người ngự kiếm rời khỏi Trúc Mộc Phong.Hai người dừng ở một khu rừng thuộc Bắc Hành phái nhưng không thuộc quản lý của bất kỳ phong chủ nào.
Diệp Thiên Phong ép sát Tống Tử Duệ lên một thân cây, hai tay chống lên thân cây thành thế giam giữ Tống Tử Duệ.
Hắn không nói tiếng nào chỉ âm trầm nhìn vào gương mặt của y.
Tống Tử Duệ bị giam giữ chỉ biết đỏ mặt xấu hổ không dám nhìn vào ánh mắt của Diệp Thiên Phong, im lặng cúi đầu.Khi nghe được tin tức kia, Diệp Thiên Phong cảm thấy vô cùng khó chịu.
Nghe môt vị sư đệ kể lại, từng lời nói khiến tâm của hắn quặn đau, lồng ngực tựa ai đó đè ép đến không thở nổi.
Giây phút đó y chỉ có một ý nghĩ đem Diệp Thiên Phong kia thủ tiêu, đem Tống Tử Duệ giam giữ bên người để y chỉ thuộc về hắn, để y chỉ được bận y phục của hắn.Diệp Thiên Phong không biết hắn bị làm sao chỉ biết hắn không thể để con heo Tô Dĩ Thần đó gặm bắp cải trắng Tống Tử Duệ được.
Chỉ có hắn mới được gặm bắp cải trắng Tống Tử Duệ mà thôi.
Hắn cứ ngồi ngẩn ngơ suy nghĩ như vậy bỗng một chữ loé lên trong đầu hắn "Thích", có lẽ hắn thích y rồi, thích từ cái nhìn đầu tiên trong đại hội tuyển sinh ngày đó.
Nhưng hắn lại một mực quy về tình huynh đệ đem đối phương trở thành đệ đệ của mình.Mặc dù chưa chắc chắn có