Tống Tử Duệ bị Tô Dĩ Thần đánh xong liền bị cấm túc trong phòng không cho ra ngoài.
Tô Dĩ Thần lấy từ trong túi trữ vật ra một ngọc giản sau đó đưa cho Tống Tử Duệ.- Đây là công pháp hệ mộc tên là Mộc Linh Quyết rất thích hợp với em, em tìm hiểu đi, có gì không hiểu thì hỏi vi phu.- Vâng ạ.Tống Tử Duệ nhận lấy liền...im lặng nhìn ngọc giản chầm chầm, cái này làm sao dùng vậy nhỉ.
Tô Dĩ Thần ở cạnh nhìn y không chớp mắt, không hiểu sao Duệ nhi không xem mà lại nhìn chằm chằm nó, như phát hiện ra điều gì đó hắn phì cười một cái ra là Duệ nhi không biết sử dụng.Tống Tử Duệ tập trung toàn bộ lực chú ý tìm hiểu cách dùng nào biết người kế bên đã cười đến đau cả bụng.
Tô Dĩ Thần bên cạnh không nhìn được nữa liền lên tiếng chỉ y.- Em truyền linh lực vào ngọc giản là được rồi.Tống Tử Duệ giật nảy mình, mặt đỏ bừng xấu hổ mà làm theo.
Y truyền vào ngọc giản một tia linh lực, ngọc giản lập tức sáng lên hoá thành luồng sáng bay vào mi tâm của Tống Tử Duệ.Tống Tử Duệ dần dần nhắm mắt lại, ngồi xếp bằng, cẩn thận tu luyện dựa vào công pháp đang ở trong đầu.
Linh khí hệ mộc xung quanh cuồng cuộng tiến vào cơ thể Tống Tử Duệ không ngừng.Tô Dĩ Thần đứng một bên quan sát, rất hài lòng đối với Tống Tử Duệ.
Nhìn xem Duệ nhi của hắn, tư chất thượng thượng, thông minh xinh đẹp, khả ái ngoan...à không có hơi hư hỏng một tý nhưng mà hắn rất tự hào nha.Tống Tử Duệ tu luyện cảm thấy vô cùng thoải mái, linh khí hệ mộc ôn hoà tựa như vuốt ve kinh mạch của y.
Cũng giống như lần tu luyện trước linh khí tập trung tại mi tâm của y.
Linh khí bị nó hút điên cuồng không ngừng.Tô Dĩ Thần đang say mê ngắm nhìn liền cảm thấy có gì đó không ổn.
Hắn nhìn thấy mi tâm của Tống Tử Duệ dần hiện lên một đoá bỉ ngạn đỏ rực, linh khí xung quanh điên cuồng tiến vào mi tâm của y.
Tô Dĩ Thần cảm thấy không ổn, muốn ngăn lại nhưng lại sợ Tống Tử Duệ nguy hiểm, hắn đành phải quan sát.
Quan sát một lần suốt 2 canh giờ, mỗi giây trôi qua hắn như bị ai đó bóp nghẹn trái tim, hắn lo lắng cho y nhưng không thể làm gì được.Một lát sau linh khí xung quanh dần trở nên chậm chạp không còn điên cuồng tiến nhập vào cơ thể Tống Tử Duệ nữa.
Đến khi ngưng lại hoàn toàn Tống Tử Duệ cuối cùng cũng mơ mắt ra.
Y tâm trạng cực kỳ thoái mái, cơ thể như được ăn no một trận.
Nhìn thấy Tô Dĩ Thần lo lắng nhìn mình chằm chằm Tống Tử Duệ có chút sợ hãi.- Có chuyện gì thế ạ? Ta tu luyện có xảy ra gì sao ạ?- Không có gì, bây giờ em thấy thế nào? Có khó chịu chỗ nào hay không?Tô Dĩ Thần mặt viết đầy hai chữ lo lắng mà hỏi Tống