Hoàng thượng dường như cũng lường trước được chuyện này nên dịu dàng, từ tốn trả lời
\- Đúng , nếu như khanh không muốn ta cũng không ép khanh.
\- Ta đồng ý đi hoà thân với một điều kiện.
Hoàng thượng cười ha hả " Đúng là Nhiếp tướng quân không bao giờ để cho mình phải chịu thiệt thòi "
\- Được , điều kiện của khanh là gì ?
\- Ta muốn hoàng thượng ban hôn cho thái tử và đại tiểu thư nhà họ Vân \- Vân Tiên.
Hoàng thượng người thấy thế nào?
Hoàng thượng chợt tắt nụ cười , chính hắn cũng biết vị tướng quân này phải lòng hài nhi của hắn.
Nhiếp Lam Tuyền này từ nhỏ đã hay bám theo con trai hắn \- đại hoàng tử.
Tại sao đột nhiên lại muốn như vậy cơ chứ.
Hoàng thượng nghi ngờ hỏi:
\- Khanh thực sự muốn như vậy sao?
\-Đúng vậy
Cô trả lời một cách dứt khoát , cô nói tiếp
\- Ta còn một chuyện muốn thỉnh cầu nữa.
\- Được , khanh nói đi
\- Ta muốn ngày mai sang nước Bắc Tề luôn.
Vậy được không thưa hoàng thượng?
Hoàng thượng chỉ lắc đầu , mong cô không lựa chọn sai lầm.
Dù sao thì gắn cũng coi cô như con gái ruột.
\- Được .
\- Vậy xin phép hoàng thượng thần cáo lui.
Sau đó cô quay trở về phủ của mình.
Điều bất ngờ là Ngạo Thần đang đứng ở của phủ chờ cô.
Nhìn hắn có vẻ như đàn rất say.
Trong lòng cô gào thét :" Bộ tên này có sở thích đứng đợi ở cửa phủ đợi người hay sao ? Còn có sở thích khi say rượi sẽ đến tìm ta hay sao ? ".
Nàng cố phất lờ