Long Bình Dực nghe nàng nói vậy , ôm nàng thật chặt.
Phải bỏ ta lại sống một mình sao ?
Không đâu, ta sẽ không sống một mình nếu thiếu nàng.
Trên thế gian này , không có nàng cuộc sống của ta còn ý nghĩa gì nữa chứ.
\- Nàng sẽ không sao đâu.
Tin ta.
Nàng mỉm cười không nói gì.
Hai người cứ vậy , im lặng ôm nhau.
Thời gian trôi qua rất nhanh thoáng chốc đã đến ngày thành thân của nàng và Long Bình Dực.
Phủ tướng quân ngập tràn sắc đỏ , trông thật nhịp vui tươi.
Người người ra vào tấp nập , hôm ấy là một ngày vô cùng đặc biệt đối với bốn người.
Mỗi người có một suy nghĩ riêng.
Đến giờ lành Long Bình Dực anh tuấn cầm đôi tay mềm mại , ấm áp của Tả Lam Tuyền bước vào nơi làm lễ .
" Tiểu Tuyền , cuối cùng ta và nàng cũng trở thành vợ chồng với nhau.
Ta thật sự vô cùng hạnh phúc , ta sẽ trân trọng nàng , sẽ yêu thương nàng , cùng nàng đi hết quãng đời còn lại.
"
Nàng thật đẹp nét đẹp như thiên thần vậy, tuy bị bệnh nặng nàng có gầy đi đôi chút nhưng không làm mất đi vẻ kiều diễm vốn có của nàng.
\- Nhất bái thiên địa.
\- Bái .
\- Nhị bái cao đường.
\- Bái
Đang làm lễ thì Mộ Dung Viêm múa kiếm xông tới.
Quả thật đúng như nàng dự đoán , hắn sẽ tới đây để giết Tiểu Kỳ , nàng lấy kiếm đỡ thanh kiếm của hắn.
Ánh mắt nàng sắc lạnh nhìn Mộ Dung Viêm :
\- Hoàng thượng người tới đây là muốn phá lễ thành thân của bọn ta sao ?
Mộ Dung Viêm nhìn nàng bằng đôi mắt thâm tình nói :
\- A Tả , đợi ta , ta sẽ giết tên Long Bình Dực này , lúc đấy nàng sẽ là của ta.
Có lẽ hắn không đến một mình , còn mang rất nhiều quân lính tới.
" Chết tiệt , cái tên nam chính này là muốn bằng cách nào cũng phải giết cho bằng được Tiểu Kỳ sao ? Ta sẽ không cho phép điều đó xảy ra đâu.
"
Nàng bắt đầu xuất chiêu , hắn né được một cách vô cùng dễ dàng .
\- A Tả , chẳng nhẽ nàng đã quên võ công của nàng là ai dạy sao ?
" Chết tiệt, cái thân thể này gần đến giới hạn rồi.
"
Long Bình Dực xông tới đánh Mộ Dung Viêm phụ nàng.
Đúng là một tướng quân ở ẩn hắn ta và Mộ Dung Viêm ngang tài ngang sức.
Quân lính xông tới muốn đánh Long Bình Dực nhưng lại Tả Lam Tuyền chặn lại.
Thân thể này quá yếu nhưng mấy tên này cũng không làm khó được nàng.
Nàng giết từng tên từng tên một , cuối cùng phun ra một bụng máu.
" Chết tiệt , cái thân thể này đã đến cực hạn rồi.
"
Khương Bích Lan chỉ đợi thời cơ này , chạy đến đâm cho Tả Lam Tuyền một nhát
kiếm chí mạng.
Bây giờ Long Bình Dực mới nhìn thấy , hắn ta kêu to :
\- Tiểu Tuyền.
Mộ Dung Viêm nhìn thân thể ngã xuống , tay buông thõng kiếm xuống.
Nước mắt trân quý rơi xuống :
\- A Tả.
Hắn nhìn thấy Long Bình Dực chạy lại ôm nàng khóc :
\- Tiểu Tuyền.
\- Tiểu Kỳ ....!Ta xin lỗi ...!ta .....!ta lại để .....
chàng ở lại thế giới .....!này một mình rồi.
Nói xong nàng trút hơi thở cuối cùng.
Long Bình Dực thất thần ôm lấy thân thể của nàng , đã không còn hơi ấm.
Hắn hôn lên môi nàng nói :
\- Trên thế giới này không có nàng , ta còn sống có ý nghĩa gì nữa.
Hắn ta đâm mạnh cây kiếm vào tim mình , tự tử theo nàng
\- Tiểu Tuyền , ta đi theo.
Mộ Dung Viêm nhìn thấy hai thi thể ôm nhau không còn một chút hơi thở kia , cảm thấy tay chân mình như