Cô quay lại mỉm cười với Lăng Khê \( nữ chính \) nói
\- Tôi có hẹn trước với chủ tịch rồi.
Lăng Khê cũng rất từ tốn mỉm cười với cô nói :
\- Vậy thì để tôi đi báo cho tổng tài đã.
Tuy ngoài mặt thì vậy nhưng trong lòng cô ta thầm nghĩ " Hừ , chủ tịch của tôi đẹp trai , nhà giàu như thế đương nhiên phải có nhiều người theo đuổi rồi.
Cô không xứng , chỉ có tôi mới xứng với tổng tài thôi "
Cô đọc được suy nghĩ của cô ta nở nụ cười trào phúng , thầm khen với hệ thống.
\- Nữ chính này có vẻ khôn ngoan nha , tính chiếm hữu cao vậy , căm ghét ta vậy mà còn có thể nở nụ cười được.
\[ Cô ta rất nguy hiểm đấy , chủ nhân hãy cẩn thận \]
\- ừ , ta biết rồi.
Cô ta lại bàn làm việc cầm điện thoại lên , quay lại hỏi cô
\- Xin lỗi tiểu thư , tôi có thể biết tên cô để báo cho tổng tài được không ?
Cô mỉm cười
\- Lục Lam Tuyền là tên của tôi.
Cô ta gọi điện cho hắn xong , nét mặt có hơi cau có ,nhưng rất nhanh biến mất.
Cô ta nử một nụ cười vặn vẹo nhìn cô :
\- Lãnh tiểu thư , cô vào được rồi.
Cô mỉm cười đáp lại rồi mở cửa bước vào.
Vừa bước vào đã phòng thấy hắn đang ngồi nghiêm chỉnh làm việc.
Cô mỉm