Cảm thấy cánh tay đang ôm eo mình đang bị nới lỏng giây tiếp theo cơ thể nàng rung kên như chuông báo động nhanh như cắt ai đó đã nhảy tót lên người nam nhân cao lớn.
Tiếng cười trầm thấp ngày một rõ hơn nghe như đang cười cợt nàng.
- Chẳng phải vừa nãy nương tử muốn vi phu buông tay sao? Sợ rồi!
Đã là lúc nào rồi mà nam nhân này còn cười một cách tự nhiên như vậy.
Cười lên nỗi sợ của người khác.
- Chàng biết ta sợ nước sâu mà còn hỏi!
Nàng tức muốn xù cả lông giọng điệu có chút ấm ức nhưng đa phần đều đang oán trách chàng.
- Ta không biết.
Tên khốn này! Thật muốn cầm giày phang chàng một nhát dù gì hiện tại hắn cũng đánh không lại mình.
Có điều hắn rất mưu mô có đánh được hay không thì còn cả một quá trình.
Bỗng chàng gỡ hai tay đang níu cổ mình đặt nàng xuống bờ vực của cây cầu tay kia vòng qua một lần nữa ôm eo nàng.
Chỉ lần hắn thả tay nàng sẽ bị rơi xuống hồ ngay...chẳng biết con hồ ly trước mặt nàng muốn làm gì nữa?
- Hình như...!vừa nãy ta thấy nàng đi dạo với tên mặt trắng kia.
Chàng vừa nói vừa ghé sát mặt nàng lẳng lặng quan sát người con gái trước mặt.
- Thì sao?
Nàng dửng dưng hỏi một câu không nhạt cũng không mặn.
- Tránh xa hắn ra.
- Mắc gì bổn cung phải tránh...á..
Nàng chưa kịp nói hết câu chàng đã buông tay ở eo ra để cơ thể nàng suýt chút rơi xuống hồ cũng may tay kia của chàng nắm được tay nàng.
Chỉ thiếu một chút nữa thôi là cả người nàng được tắm mát rồi!
- Cho nàng nói lại lần nữa.
Ánh mắt của Phong Lan Thần đã đen đi và phần dường như không hài lòng với câu trả lời kia.
- TIÊU DẠ THẦN!!!
Nàng hét lớn bắn một ánh mắt sắc bén nhìn tên nam nhân đang chơi đùa mình mà không biết khuôn mặt chàng thoáng chốc đã thay đổi từ tức giận sang ngạc nhiên.
Hắn hơi khựng lại khi nàng bỗng nhiên gọi cái tên này đến chàng cũng suýt quên tên thật của mình.
- Nàng vừa gọi cái gì...!nói lại lần nữa.
Hắn nheo mắt nghe giọng điệu có thể nhìn ra chàng rất không thể ngờ được nàng lại nhớ ra cái tên này.
- Sao nào? Chàng bị mất tiên khí chứ có đụng đầu đâu quên tên thật của mình à...!
Quả nhiên chiêu này rất hữu dụng đánh vào tâm lý của chàng...đang định thừa cơ đánh lén hắn thì giây tiếp theo chàng đột nhiên thu tay lại cả cơ thể nàng lao vào ngực y một cách nhanh chóng.
Hắn siết chặt eo nàng nâng lên sau đó cúi xuống hôn nàng thật sâu.
Nụ hôn vừa nhen nhóm thì Phong Lan Thần đã thổi vù một cái để nó bùng thành một đống lửa lớn có thể thiêu đốt mọi thứ.
Lưỡi chàng mạnh mẽ tách hai hàm răng đang cứng đờ của nàng ra hăng hái khuấy đảo bên trong như muốn chắt chọc vị ngọt.
Bị hôn đột nhiên cả người nàng như có dòng điện chạy qua xoẹt...lông tơ gai ốc nổi dựng đứng.
Càng cố sức đẩy dãy dụa chàng càng mạnh bạo hơn còn cắn cả môi nàng mùi tanh nồng sộc khắp khoang miệng.
- Tiêu...ưm...!ngươi...cắn...
Vốn định mắng " Tiêu Dạ Thần ngươi dám cắn ta...nhà ngươi họ cẩu à!" nhưng lời này chưa thốt lên được đã bị cưỡng ép nuốt vào bụng.
Chàng dường như rất kích động hôn nàng một cách cuồng nhiệt xông thẳng vào thành mà không cần kế hoạch tác chiến.
Đầu óc của nàng hiện giờ trống rỗng chưa kịp định thần được mình nên làm gì chỉ biết phối hợp để mặc nam nhân kia tàn sát đôi môi đỏ mọng của mình.
Một