Thanh Ly cao giọng ánh mắt lóe lên một tia sát khí chết chóc.
Nàng chầm chầm ngồi xuống túm lấy cổ Hàn Trân Hồng tay kia biến ra một chén máu tươi đổ hết vào miệng ả ta.
Cô ta dãy dụa muốn thoát khỏi tay nàng nhưng càng cố gắng cựa thì tay Thanh Ly lại xiết chặt thêm.
- Nuốt hết! Ngươi mà dám nhổ ra ta liền rạch một nhát lên mặt ngươi.
Hàn Trân Hồng trợn mắt nuốt sạch đống máu tanh tưởi trong miệng đến khi trong bát không còn giọt nào ả nàng mới thả tay ra.
Cô ta ho sặc sụa nôn hết thứ vừa nuốt.
Nhìn con mồi chật vật vì sợ hãi chính là sở thích đặc thù của Thanh Ly.
Đúng là đáng sợ!.
||||| Truyện đề cử: Em Thấy Núi Xanh |||||
- Tại sao ta sống lại hai kiếp cũng không thể thoát khỏi cái bóng của Hàn Dung Ly? Cô ta là con của chính phi từ khi sinh ra đã có vô vàn sự sủng ái.
Mẫu phi của ta không được phụ hoàng sủng hạnh nên từ lúc ta sinh ra đến khi trường thành ngay cả mặt của cha mình ta cũng chưa từng thấy.
Chị ta lại khác! Phụ hoàng và vương hậu ngày ngày vây quanh yêu chiều cô ta cái gì cũng có cả...!còn ta thì sao? Cơm ăn áo mặc là do mẫu phi dành giật với người hầu mới nuôi được hai tỷ muội ta.
Vốn dĩ ta chỉ muốn sống an ổn trong chốn thâm cung lạnh lẽo này...!Cho đến một ngày ta thấy người ấy...!chàng là ánh sáng duy nhất cho ta cảm giác được sống như một con người.
Chàng ấy là tướng quân khí thế hiên ngang chiến công oai hùng là người trong mộng của bao nhiêu nữ nhân trong thiên hạ.
Từ lần đầu tiên gặp mặt ta đã yêu chàng nhưng y đã có hôn ước với Hàn Dung Ly.
Tại sao tất cả may mắn đều đến với chị ta? Ta không can tâm!
Ngay sau đó ta biết mình không thể sống mãi trong hậu cung này như một kẻ ăn mày nên...!Ta bắt đầu lên kế hoạch trả thù bọn họ.
Ta muốn cướp hết tất cả mọi thứ mà Hàn Dung Ly đang có...!Bao gồm cả Hà Uy ca ca...!Haha! Hàn Dung Ly! Cô thua rồi! Cuối cùng Hà Uy vẫn chọn ta...!
Hàn Trân Hồng như hoá điên ả hét lên dữ dội hai tay bắt đầu khua khoắng loạng choạng.
Bạch Diệp Yên nheo mắt nhìn con ả điên đang tự hồi tưởng quá khứ hận không thể cầm cái ghế phang vào mặt nó một phát cho cô ta bớt tự sướng đi.
Ngứa cả mắt! Một màn này vừa hay chọc vào núi lửa Thanh Ly nàng đạp một cước vào mặt ả ta chầm chậm ngồi xuống liếc nhìn bộ dạng thảm hại của cô ta đưa tay nâng mặt Hàng Trân Hồng lên.
- Hừ! Thật nực cười! Muốn biết vì sao lão già đó căm ghét ngươi không...! Bởi vì hai ả các ngươi do người đàn bà đó *** **** với nam nhân khác mà ra.
Nói cách khác các ngươi là con ngoài dã thú còn lầm tưởng mình là huyết thống hoàng thất à.
Nếu không phải do mẫu phi ngươi cố chấp leo lên giường của cha Hàn Dung Ly thì bây giờ ngươi đã lưu lạc ở xó nào rồi cũng không biết chừng.
Ha! Ngươi nghĩ đồ ăn cái mặc trên người mình đều là do mẹ ngươi cướp được à...!Hậu cung đâu phải cái chợ nói cướp là cướp được.
Nếu không phải cô ta ngu ngốc đứng đằng sau giúp mẹ con các người thì ngươi nghĩ mình sống được đến ngày gặp tên Hà Uy đó.
Ngươi thích tên tướng quân đó cô ta cũng nghĩ cách giúp hai người qua lại thế mà đến khi cô được cưới vào phủ lại ăn cháo đá bát quay lại cắn ân nhân của mình vài phát.
Đến chết cô ta rất hận ngươi nhưng giữa chừng lại muốn bỏ cuộc kêu ta tha cho ngươi.
Nhưng ngươi căn bản không xứng!
Hàn Trân Hồng mở to mắt khuôn mặt thoáng chốc hơi sững lại ả hơi bất