Ông Cố đuổi tới bệnh viện tìm người quen liền nhìn thấy bác sĩ trưởng của mẹ Văn.
Để bác sĩ trưởng đem kết quả giám định đổi một chút.
Bác sĩ trưởng lại nói: "Báo cáo trước đó Văn tiểu thư đã lấy đi một phần, Cố tiên sinh, chuyện này..."
Người ta là người thân, cô ấy muốn, đương nhiên bác sĩ trưởng sẽ cho.
Ông Cố nhíu mày.
"Cô ta lấy đi lúc nào?"
"Trước buổi trưa."
Buổi sáng...
Lâu như vậy?
Bác sĩ trưởng đưa mắt nhìn ông Cố rời đi, lắc đầu thở dài, những người này thực sự là...
-
"A Tú, lần này là Cố Tích không hiểu chuyện, nhưng nó không biết bà mang thai, bà hãy tha thứ cho nó lần này."
"Nó còn trẻ như vậy, sự nghiệp vừa cất bước, bà cũng coi như là trưởng bối của nó, bà không thể nhìn nó bị hủy như vậy đúng không?"
Mẹ Văn nằm trên giường bệnh nghe ông Cố nói chuyện.
Từ ngày con gái nói để bà nhìn thái độ của ông Cố, bà vẫn luôn nghĩ thái độ của hắn sẽ thế nào.
Nhưng hôm nay, bà rốt cục cũng đã biết được.
Hắn đến để nói mình tha thứ cho Cố Tích.
Phải.
Ngay từ đầu, bà cũng không có ý định truy cứu trách nhiệm của cô ta.
Bởi vì bà gả cho ông Cố.
Bà không muốn trong nhà huyên náo chia năm xẻ bảy.
Thế nhưng bà lựa chọn không truy cứu cùng người khác mà nói hoàn toàn là hai việc khác nhau.
Mẹ Văn đặt hai tay lên bụng: "Thế nhưng con của tôi đã không còn."
Ông Cố nhìn về phía bụng bà, hắn khẳng định nói không nên lời là cảm giác gĩ
Tuổi tác của bọn họ đã đến bước này, mẹ Văn còn có thể mang thai đã là niềm vui ngoài ý muốn.
Đứa bé này không còn, chỉ sợ là sẽ không thể có nữa.
"A Tú, tôi sẽ đền bù cho bà." Ông Cố cầm tay của bà hứa hẹn.
Minh Thù chờ sau khi ông Cố rời khỏi mới chậm rãi tiến vào.
"Mẹ xem, tiền đồ của con gái hắn là tiền đồ, tiền đồ của con gái mẹ cũng không phải là tiền đồ."
"Thật xin lỗi Tiểu Địch, trước kia đã ủy khuất con." Thân phận của bà cùng ông Cố chênh lệch, bà vẫn luôn rất tự ti.
Mẹ Văn nói xong câu đó cũng không có mở miệng.
Yêu một người trong nháy mắt.
Chết tâm với một người cũng trong nháy mắt.
Thời điểm chân tướng vẫn chưa bị lộ ra, mọi chuyện dường như đều rất tốt.
Coi là nếu chân tướng lộ ra một lỗ hỏng, kỳ thật đã sớm thủng trăm ngàn lỗ, hết thảy chẳng qua là lừa mình dối người.
"Tiểu Địch, chuyện này... Giao cho con đi."
Rốt cục tại một đêm nào đó, Minh Thù nghe thấy tiếng thở dài của mẹ Văn.
"Mẹ và hắn vốn không nên cùng một chỗ, cứ như vài năm trước thì sẽ tốt."
Là bà không cam tâm.
Nhưng năm đó hắn phản bội bà, cưới một nữ nhân có lợi đối với gia tộc, lúc ấy bà nên thấy rõ ràng.
"Cho tới bây giờ mẹ cũng không có thích hắn, nhưng bây giờ hồi tưởng lại, hắn mới là người đối với mẹ tốt nhất..."
Hắn này, là nói cha đẻ của Văn địch.
"Thế nhưng là mẹ đối với hắn thật không tốt."
"Mẹ thường hay so sánh bọn họ, nhưng hắn xưa nay sẽ không nói cái gì, lúc ấy trẻ tuổi nóng tính, chuyện gì cũng đều không hiểu."
Mẹ Văn nói liên miên lải nhải thật lâu.
Minh Thù nghe đến buồn ngủ, cố gắng vực dậy tinh thần chờ mẹ Văn hồi ức xong.
Ba của nguyên chủ qua đời rất sớm.
Nghe nói là tai nạn xe cộ.
Tăng ca nên tinh thần không tốt, trên đường tan làm liền bị xe đụng.
Lúc ấy được bồi thường một chút tiền.
Mẹ Văn dùng những số tiền kia mang theo nguyên chủ đến nơi khác sống.
Cuộc sống coi như trôi qua nhẹ nhành, dùng những số tiền kia làm điểm đầu tư, sinh hoạt cũng coi như thoải mái.
Bất quá trong trí nhớ của nguyên chủ cơ hồ không nghe mẹ nhắc qua ba của cô ấy.
Có lẽ có người phải chờ thật lâu về sau mới có thể phát hiện hắn là người tốt.
-
Ông Cố muốn ra tay từ phía mẹ Văn, nhưng mẹ Văn đột nhiên nghĩ thoáng không muốn gặp hắn.
Trong lúc nhất thời ông Cố có chút hoảng hốt.
Ngay tại thời điểm ông Cố đang nghĩ biện pháp, đột nhiên được điện thoại của cảnh sát.
Minh Thù cung cấp chứng cứ mới.
Phần thứ nhất là kết quả giám định, phần thứ hai vượt quá ngoài ý muốn của ông Cố.
Là camera giám sát của biệt thự.
Camera giám sát đã ghi được rõ rành là Cố Tích đẩy mẹ Văn xuống lầu.
Nhìn từ camera giám sát, lúc ấy Cố Tích sửng sốt gần một phút, sau đó xuống lầu đứng yên trước mặt mẹ Văn thật lâu.
Nhìn kỹ có thể thấy lúc ấy mẹ Văn vẫn còn có ý thức.
Bởi vì camera giám sát không có âm thanh nên không nghe được họ nói gĩ
Nhưng sau đó Cố Tích liền để mẹ Văn lại rồi rời khỏi.
"Không có khả năng!"
Ông Cố
không tin.
"Là Văn Địch làm giả, camera giám sát của biệt thự đã sớm hỏng, làm sao lại quay được?"
Giám sát là tự mình xóa bỏ.
Tại sao cô ta có thể có?
"Cố tiên sinh ngài tỉnh táo một chút."
Cảnh sát trấn an ông Cố.
"Giám sát này nhất định là cô ta làm giả!!"
"Chúng tôi sẽ điều tra rõ ràng." Cảnh sát nói: "Nhưng Cố tiên sinh, tôi phải nhắc nhở ngài một câu, nếu như ngài giấu diếm không báo sẽ chỉ tăng thêm trách nhiệm hình sự đối với tiểu thư Cố Tích."
Đẩy người xuống lầu dẫn đến sinh non.
Tội cố ý gây thương tích.
Nếu như cô ta biết đối phương có thai sẽ nghiêm trọng hơn.
Ông Cố trầm mặc không nói chuyện.
Kỹ năng trinh thám của cảnh sát rất nhanh liền đem video thật giả phân biệt ra được.
Cái video theo dõi này cũng không phải là giả.
Minh Thù là sau khi đưa mẹ Văn đi bệnh viện đã về biệt thự copy.
Mà Minh Thù biết được biệt thự có camera giám sát, còn phải cảm ơn những người giúp việc kia.
Có lần nguyên chủ trở về, thấy cô đứng trước một căn phòng liền âm dương quái khí nói trong biệt thự có camera giám sát.
Đại khái là cảnh cáo cô không nên trộm cắp gì.
Bởi vì thái độ của người giúp việc nên nguyên chủ nhớ đặc biệt rõ ràng.
Chứng cứ trước mặt, ông Cố không thể phủ nhận, chỉ có thể một bên tìm quan hệ một bên liên lạc với mẹ Văn.
Chỉ cần bà ấy không truy cứu chuyện này, bọn họ liền có thể bí mật giải quyết.
Mẹ Văn đã hạ quyết tâm không gặp ông Cố.
Bệnh viện bên này có Minh Thù trông coi, ông Cố cũng không vào được.
Mà bên phía truyền thông không biết từ chỗ nào tiết lộ tiếng gió, có người báo cáo chuyện này.
Mẹ Văn mơ hồ, Cố Tích ngược lại bị đưa ra trước mặt công chúng.
Đẩy mẹ kế xuống lầu.
Bị cảnh sát điều tra.
Bởi vì chụp được ảnh Cố Tích bị cảnh sát mang đi nên tin tức này liền cấp tốc nhảy lên hot search.
Ông Cố muốn ngăn chặn tin tức này cũng gần như không có khả năng.
Cố Tích cầu cứu Thôi Cảnh Dương hỗ trợ.
Mỹ nhân xin giúp đỡ, Thôi Cảnh Dương vui vẻ đáp ứng.
Nhưng hắn còn chưa gọi người, trên mạng đột nhiên tuôn ra một loạt tin tức của hắn.
Hình tượng giữ mình sạch sẽ của hắn trước tin tức này liền sụp đổ hoàn toàn.
Trong bài viết, nữ nhân bên cạnh Thôi Cảnh Dương đổi hết người này đến người khác.
Từ trên ảnh cũng có thể thấy được Thôi Cảnh Dương cẩn thận bao nhiễu
Không đi khách sạn.
Cũng không đi biệt thự mình thường ở.
Có thể chụp được những hình này hiển nhiên không phải kết quả của một ngày hai ngày.
Cái này còn không phải trọng điểm.
Trọng điểm là có nữ nhân tự mình khai toàn bộ.
Là một đoạn được thu hình lại, trong cảnh thu hình, một nữ nhân vạch trần tội ác của Thôi Cảnh Dương.
Hắn căn bản không phải người, hắn chẳng những có đặc thù đam mê, sẽ còn đưa bọn họ đến, uy hiếp bọn họ.
Thời điểm hắn cần sẽ gọi họ đến.
Thời điểm hắn không cần thì mình sẽ không được xuất hiện trước mặt hắn.
Thôi Cảnh Dương có tiền như vậy, chơi mấy người một lúc kỳ thật cũng bình thường.
Nhưng hắn chính là có đặc thù đam mê, chuyện này nếu là truyền đi, đối với hắn, đối với tập đoàn Hằng Phong đều bất lợi.
Dù sao vị trí này của hắn người nhòm ngó cũng không ít.
Mặc kệ là vì hình tượng của mình hay là vì vị trí tổng giám đốc tập đoàn Hằng Phong, hoặc là sự hứng thú của bản thân.
Tóm lại trong lòng Thôi Cảnh Dương không hi vọng những chuyện này bị người ta biết.
Mà bây giờ.
Không giữ lại chút nào bại lộ trên internet.
*
Hẹn mọi người vào ngày mai. Tớ làm việc đây ahuhuhuhu