KFC tập kích căn cứ, rõ ràng cho thấy có người chỉ huy.
Hơn nữa cũng đúng như lời Minh Thù trước kia nói, khả năng sinh sôi nảy nở của KFC rất mạnh.
Trong khoảng thời gian ngắn, số lượng KFC đã tính bằng đơn vị hàng nghìn.
Sức chiến đấu cũng lợi hại hơn zombie, căn cứ đã hoàn toàn chống đỡ không nổi.
Thế nhưng bình thường KFC sẽ không tập kích zombie, dù gì cũng coi như nửa đồng loại.
"Cho nên... Chúng nó đi đến chỗ chúng ta làm gì? Đoạt vật tư?" Đồ ăn vặt của trẫm có thể để một đám gà như các ngươi cướp sao.
"..." Vật tư vật tư lúc nào cũng vật tư.
Hao Tử nhịn không được liếc một cái.
Hoàng Chinh và Tô Đài liếc nhau, Hoàng Chinh nói kết luận của bọn họ: "Vì sao nhắm vào An Thành, tạm thời còn không rõ lắm. Nếu như chúng nó thật sự tập kích chúng ta, vậy thì phiền phức rồi."
"Tới thì giết chết thôi, có gì phiền phức." Gương mặt lão đại Minh Thù không sao cả.
"Tôi nghe nói chúng nó thăng cấp rồi, tình trạng thăng cấp cụ thể không rõ, không thể phớt lờ."
"Thăng cấp?" Còn có thể thăng thành thú biết bay sao?
Hoàng Chinh gật đầu: "Là tiểu zombie nói."
Tiểu zombie ngồi xổm một góc đột nhiên bị gọi tên, nó mờ mịt ngẩng đầu: “Ta nói lúc nào?”
Hoàng Chinh nhắc nó: "Ngày hôm qua ngươi nói với Lý Kiếm Nhân."
Hiện tại An Thành cũng chỉ có tiểu zombie hay dẫn zombie đi ra ngoài, lấy đồ ăn vặt cho vua của nó, cho nên nó nghe được nhiều tin tức nhất.
Tiểu zombie nghiêng đầu suy nghĩ: “À, ngươi nói đến con xấu xí biết bay kia sao?”
"Có thể bay?" Hoàng Chinh nhíu mày, ngày hôm qua hắn không có nghe được từ này.
"Có một cái cánh, xấu chết đi được, cho nên ta đã đánh rớt nó." Tiểu zombie cầm tay nhỏ bé đập vài cái, ghét bỏ không dứt nói: "Khó ăn."
Mọi người: “...” Cho nên ngươi là vì ăn mà bắn hạ nó sao?
Làm một con người bình thường, xin lỗi, bọn họ thực sự không thể nào hiểu được tư duy của zombie.
KFC thăng cấp thành thú biết bay, điều này làm cho đám người Tô Đài có chút khẩn trương.
Dù sao quái vật biết bay khó hơn đối phó với quái vật trên mặt đất nhiều.
Minh Thù không chút nào để ý, binh tới đánh liền, sợ cái gì.
-
Nửa tháng sau.
Đám quái vật tập kích thành.
Quái vật ùn ùn kéo đến, bay ở trên bầu trời An Thành, ánh sáng bị chúng nó che mất, An Thành rơi vào một mảng tối tăm.
Cũng may người trong An Thành không nhiều lắm, lúc này đều tránh trong phòng, An Thành rất bình thường.
Mặc cho quái vật tự do bay lượn trên trời, đám zombie bên dưới ai làm việc nấy.
Ta không để ý tới ngươi.
Vì vậy người bên ngoài buồn bực.
Ăn mặc gọn gàng, zombie sắc mặt tái nhợt đi dạo dưới đất, thỉnh thoảng ngẩng đầu nhìn đại bộ đội trên An Thành.
Bên ngoài An thành đã không còn zombie, lúc này cửa An Thành mở rộng, phảng phất là mời nó vào.
Vốn hắn định mở cửa, nhưng...
Đánh ai nữa?
Không khí sao?
"Đi." Zombie nhịn không được, nó phải vào xem thôi.
Zombie dẫn theo đại quân KFC tiến vào An Thành, đường vào thành cũng hoàn toàn yên tĩnh, nhìn không thấy người cũng nhìn không thấy zombie, phảng phất như một tòa thành chết.
Nó dựa theo đội trinh sát trên bầu trời đi vào trung tâm thành.
Trung tâm thành chi chít zombie, zombie thở phào, này mới đúng chứ!
Zombie hắng giọng một cái, đang muốn nói chuyện, lại nghe trung tâm sân phịch một tiếng, tiếp theo là âm thanh đặc hiệu cực kì lớn.
Zombie nhìn về phía trung tâm sân rộng, lúc này nó mới phát hiện zombie trong quảng trường bao vây một cái màn hình, âm thanh kia từ màn hình truyền tới.
Mà lúc này trên màn ảnh chiếu rõ ràng là “Mạt thế giá lâm”.
Cái gì?
Một đám zombie ở đây xem phim zombie sao?
"Các ngươi nghe đây." Zombie đạp KFC, đứng ở chỗ cao, không biết từ đâu cầm một cái loa phóng thanh: "Các ngươi đã bị bao vây, hãy buông tay chịu chói hết đi, nếu không đừng trách ta không khách sáo."
Nói xong KFC phía dưới gầm nhẹ hai tiếng, KFC và zombie đều giao tiếp với nhau bằng một thứ ngôn ngữ, xem như phiên dịch.
Đám zombie đang xem phim bên dưới đồng loạt nhìn về nó.
Ba giây đồng hồ sau, lại quay đầu lại tiếp tục xem phim.
“...”
Đám zombie này!
"Này."
Zombie ngẩng đầu nhìn, trên lầu hai của trung tâm quảng trường có một người, đang cười
tủm tỉm nhìn nó: "Ngươi gầm với zombie của ta làm gì, quấy rối chúng nó xem phim."
"Hạ Vị, ngươi xuống đây cho ta." Zombie lập tức nổi giận gầm lên một tiếng.
"Ngươi kêu ta xuống thì ta phải xuống ngay?" Minh Thù cười: "Ngươi nghĩ ngươi là ai? Ngươi có bản lĩnh thì lên đây đi."
Lên thì lên!
Zombie lập tức kêu KFC xếp thành hàng cao, nó đá văng thủy tinh bên cạnh, nhảy lên lầu hai.
Đợi đến khi đứng ở lầu hai, khóe miệng nó giật một cái, tại sao nó phải nghe cô ta?
Mẹ kiếp, vua zombie đúng là rất giỏi!
Lên cũng lên rồi, nó cũng không thể lại nhảy xuống, chỉ có thể men theo hành lang đi qua phía Minh Thù.
Nhưng đi được một nửa, nó đột nhiên phát hiện phía trước có tường, Minh Thù ở tường bên kia.
Zombie: “...”
Vậy tại sao nó phải nhảy từ bên kia lên? Đi cầu thang không được sao?
Zombie đánh vỡ tường đi qua, Minh Thù ngồi trước một cái bàn, bên cạnh có vài người hoặc đứng hoặc ngồi, bầu không khí nhìn qua hơi nhàn nhã.
So với lần gặp gỡ trước, con này zombie rõ ràng tiến hóa không ít.
Zombie lớn tiếng doạ người: "Hạ Vị, ngươi bớt chơi trò lừa bịp lại đi, ta tới nơi này là để bắt ngươi, ngươi đã bị bao vây!"
Minh Thù chống cằm: "Tìm ta làm cái gì?"
Ai ai cũng tìm trẫm, trẫm lại không thể ăn.
Còn tới tay không, không hiểu quy củ.
"Nghiên cứu!" Con ngươi zombie lóe lên hưng phấn vô cùng: "Ngươi là vua zombie, là một thành quả nghiên cứu đặc biệt, có ngươi, nghiên cứu của ta nhất định có thể cao hơn, sáng tạo nhiều chiến binh tốt hơn nữa.”
Zombie càng nói càng kích động.
“Cũng được đó.”
Zombie: “...”
Cô ta mới vừa nói cái gì?
"Ta không nói điều kiện với ngươi." Cặp mắt đen thui của zombie nhìn cô chằm chằm.
“Không phải ta đồng ý rồi hay sao? Sao ngươi không nói đạo lý gì hết vậy?”
“...” Đồng ý nhanh như vậy, zombie cảm thấy không chân thật lắm, nó cười dữ tợn: "Ta muốn giải phẫu ngươi, ta muốn bắt ngươi làm nghiên cứu, ha ha, ta nhất định có thể trở thành người vĩ đại nhất, ta có thể thay đổi thế giới."
Minh Thù cười khẽ: "Ngươi không phải người."
Zombie nghẹn một cái, làm sao cảm thấy cô ta đang chửi mình?
"Ta đây cũng có thể trở thành zombie vĩ đại nhất!"
Minh Thù như là tán thành gật đầu: “Trước tiên là phài sống đã.”
Zombie nhíu mày: "Đương nhiên ta sẽ sống."
"Vậy cũng chưa chắc." Minh Thù nghiêng đầu: "Mọi người nói đúng không?"
Zombie nhìn theo ánh mắt Minh Thù, chỗ tối có từng con từng con zombie xuất hiện, mỗi con zombie đều cầm vũ khí.
Nó bị bao vây.
Nhưng vậy thì có sao.
Zombie hừ lạnh: "Ngươi cho rằng dựa vào chúng nó có thể đối phó ta?"
Khóe môi Minh Thù nhếch lên: "Ngươi có phải đã quên hay không, số lượng zombie nhiều hơn KFC của ngươi rất nhiều."
KFC?
Cái gì vậy? Ai nói chiến sĩ của ta tên là như thế!
"Số lượng zombie rất nhiều, nhưng lại phân bố khắp nơi, trong khoảng thời gian ngắn như vậy, ngươi có thể triệu hồi toàn bộ sao?"
Minh Thù mỉm cười: "Cho nên ta nói trước nửa tháng rồi."
“...”