"Keng! Cá tháng tư vui vẻ!"
Trong hội trường vang lên một giọng điện tử rõ ràng.
Không xảy ra sự biến hóa nào, người khắp nơi theo bản năng ngừng lại.
Cá tháng tư là ngày lễ gì?
"Hình như là ngày lễ đặc biệt của tinh vực Hoa Hạ... Chính là chỉnh người." Có người nhỏ giọng giải thích.
“Đùa chúng tôi sao?”
"Bà nó, người nào lá gan lớn như vậy!"
Cũng có thể nói bọn họ bị người ta chỉnh rồi?
Minh Thù cũng nghe thấy giọng nói kia, nhưng cô không ngừng vì phía sau có một đám người đang đuổi theo cô.
Lúc cô đang chạy về hội trường, phía sau "rầm" một tiếng vang thật lớn, cả thế giới đều run lên.
Tiếng thét chói tai lần nữa vang lên.
Minh Thù đứng bên ngoài cảm thấy dường như mình đã quên đem gì đó.
"Tây Dạng, giao đồ ra đây!"
Tiếng trách mắng cắt đứt ý nghĩ của cô, người đuổi cô gần nhất là người thằn lằn lần trước đã gặp qua.
Lúc này đứng thành một hàng, đang nhìn chằm chằm... thần thạch trong tay cô.
"Muốn sao?" Minh Thù cười giơ thần thạch lên, người thằn lằn đang căng thẳng liền hưng phấn: "Ta sẽ không cho ngươi."
“Cô...”
"Có bản lĩnh tới giật đi." Minh Thù thuận tay ném thần thạch.
Người thằn lằn đứng đối diện nhìn một lúc, đoán chừng là đang suy nghĩ xem đánh với cô có lợi gì không.
Cuối cùng thần thạch nặng hơn, người thằn lằn liền lao về phía Minh Thù.
Người thằn lằn chỉ là người nhanh nhất, phía sau có người đã kịp phản ứng lại cũng gia nhập vào cuộc chiến.
Minh Thù cầm thần thạch, đám người kia căn bản không cần nói gì cả cứ thế mà vây quanh cô.
Sơn Âm có chút chật vật xuất hiện, thay Minh Thù nhận một ít công kích.
"Vực chủ, trước đây cô không nói cô muốn cướp..." Sơn Âm thừa dịp hai người hội họp, thở gấp nói một câu.
Nếu cô nói thì làm sao hắn có thể đến đây như vậy!
"Kế hoạch cũng có biến hóa chứ."
“...” Rất muốn chửi bậy.
Sơn Âm kêu Minh Thù rút về bên trái, hắn đã gọi những người khác tới tiếp ứng.
Những người khác cách nơi này không xa rất nhanh đã chạy tới, có người gia nhập vào hỗ trợ cuộc chiến áp lực bên Minh Thù lập tức giảm thiểu.
Nhưng vào đúng lúc này, không trung và bốn phía đột nhiên xuất hiện một đội quân quần áo giống nhau bao vây tất cả mọi người lại.
"Cảnh cáo một lần, toàn thể dừng tay!"
Đội quân Tuần Vệ Tàu Thuyền quanh quẩn trên không trung.
"Không dừng tay lại đừng trách chúng tôi không nể mặt!"
"Đùng..."
Tuần Vệ Tàu Thuyền vì để bọn họ hoảng sợ, cảnh cáo tấn công vào khu đất trống bên cạnh.
Vì buổi đấu giá không cho phép nhiều người, người bên cạnh họ đều bị đội tuần tra cản bên ngoài.
Chống lại đội tuần tra dùng súng thật, không phải là môt hành động sáng suốt.
Mọi người lúc này đều không cam lòng dừng tay.
Bọn họ nhìn đội quân xung quanh và đội Tuần Vệ Tàu Thuyền trên không...
Những người này tới quá nhanh...
Mỗi tinh cầu đều do đội quân tuần vệ phụ trách an toàn của thành phố, thế nhưng trong khoảng thời gian ngắn tuyệt đối không có biện pháp triệu tập nhiều người như vậy.
Có mai phục!
Trong đầu mọi người đồng loạt hiện lên ba chữ này.
Có một chiếc Tuần Vệ Tàu Thuyền từ từ đáp xuống, người đi xuống quát lớn với đội tuần vệ đội: "Mau tìm thiếu gia và tiểu thư."
Đội tuần vệ lập tức chạy về phía bị nổ.
Đội trưởng đội tuần vệ nhìn về đám người bị bao vây: "Các vị, đánh nhau ở Thủy Vụ Tinh là hành động phi pháp, sợ rằng phải làm phiền mọi người theo chúng tôi đi một chuyến, thuận tiện phối hợp điều tra chuyện ngày hôm nay."
“Là cô ta làm.” Người thằn lằn chỉ về phía Minh Thù.
Mọi người đồng loạt lui lại.
Lộ ra đám người Minh Thù.
Minh Thù: “...”
Tiểu yêu tinh tốt lắm!
"Chính là tôi làm, sao vậy?" Dưới ánh mắt sụp đổ của Sơn Âm, Minh Thù vô cùng thản nhiên mà gánh chuyện này.
Người đổ vỏ hằng ngày lại lên đài!
Đội trưởng đội tuần vệ rõ ràng quen biết Minh Thù, nói năng có chút chất vấn: "Tây Dạng vực chủ? Vì sao cô phải tập kích Thủy Vụ Tinh, cô cũng chưa xin phép, xin hỏi Tây Dạng vực chủ lên đây thế nào?"
Sơn Âm: “...” Được lắm! Câu nói đầu tiên đã là tập kích Thủy Vụ Tinh, vị đội trưởng này tốt nghiệp chuyên ngành vu oan hãm hại sao?
"Nhập cư trái phép đi lên thôi." Minh Thù bĩu môi nhìn về đám tiểu yêu tinh vu oan mình: "Nơi này người nào không phải nhập cư trái phép mà đến đây."
Mọi người: “...”
Nhập cư trái phép đi lên còn đắc ý, thực
sự có gì để đắc ý?
Còn muốn kéo theo bọn họ!
Đội trưởng đội tuần vệ quét mắt về phía mọi người: "Phi pháp đi lên hệ khác là vi phạm hiệp ước của tinh hệ, mọi người phiền đi theo chúng tôi một chuyến."
"Nơi đây còn có người tiến hành hoạt động phi pháp, ông không bắt sao?" Minh Thù nói.
Đội trưởng đội tuần vệ: “...”
"Chuyện này chúng tôi sẽ điều tra rõ, hiện tại mời mọi người phối hợp một chút, chỗ nào đắc tội xin lượng thứ."
“Đã đắc tội rồi, ai lượng thứ chứ.” Minh Thù cười: “Đúng không, mọi người.”
Mọi người: "..." Bọn họ không biết cô.
"Tây Dạng vực chủ muốn đối địch với tinh vực Hoa Hạ sao?" Ánh mắt đội trưởng sắt như chim ưng.
"Đừng nói nghiêm trọng như vậy." Minh Thù khoát khoát tay: "Tôi muốn đối địch với toàn bộ tinh hệ thôi."
Từ Thủy Vụ Tinh lên đến tinh hệ Thủy Vụ, thực sự nghiêm trọng!
Đợi đã!
Cô mới vừa nói gì?
Rốt cuộc người nào nghiêm trọng hơn?
Sơn Âm hiện tại thầm nghĩ muốn bịt miệng Minh Thù lại.
Chuyện này có thể tùy tiện nói như vậy sao?
Chọc giận những người này, liên hợp lại vây quanh tấn công bọn họ thì làm sao?
"Tây Dạng vực chủ nói chuyện phải chú ý một chút, lời này truyền đi..."
"À, bọn họ muốn đánh tôi mà thôi." Minh Thù nghiêng đầu: "Hiện tại tôi có một biện pháp để cho bọn họ muốn đánh tôi."
Mọi người đột nhiên có một dự cảm bất an.
“Dừng tay!”
Không biết người nào rống lên một tiếng.
Cũng không để ý bọn họ bị đội tuần vệ vây quanh thẳng tắp bay về phía Minh Thù.
Thần thạch trong tay Minh Thù đang chia năm xẻ bảy, trong không khí có thêm nhiều người khiến người khác vô cùng thoải mái, nhưng cảm giác kia rất nhanh đã biến mất.
Lúc người đầu tiên bay tới, Minh Thù kéo Sơn Âm bên cạnh đang ngơ ngác.
Ngón ta khẽ nhúc nhích mảnh thần thạch nhỏ rơi vào trong tay người kia, cô cười ngọt ngào: "Tặng cho ngươi."
Minh Thù dẫn Sơn Âm đến khoảng cách an toàn, nhanh chóng bay qua đám người như con thoi kia.
Một lát sau, cô phi thân bay qua chiếc tượng điêu khắc, vỗ vỗ tay lên eo nói: "Được rồi, mọi người đều có."
Mọi người cầm thần thạch vỡ vụn: “...”
Bỏ đi!
Thần thạch bị bể nát có tác dụng gì chứ!
Giết cô!
Phải giết cô!
“A... A...”
"Tây Dạng tôi giết cô!"
"Giết!"
Bị thần thạch vỡ vụn kích thích đám quần chúng nhào về phía Minh Thù.
“Này, sao mọi người không nói lý vậy, thần thạch chỉ có một viên, các người không thể chia ta giúp các người chia, mọi người không cám ơn ta thì thôi đi còn đối xử với ta như vậy."
Cám ơn?
Cám ơn bà nội nhà cô!
Ai cần cô chia!
Thần thạch chia rồi còn có lợi ích gì!
Tức chết bọn họ!
"Bắt cô ta lại."
"Mọi người cùng nhau tiến lên, ngày hôm nay phải giết chết cô ta."
Đội trưởng đội tuần vệ: “...” Này các người đã nhập cư trái phép rồi, còn đánh nhau trong vòng vây của hắn nữa à?
Tôn trọng hắn một chút được không.