Bình An lủi thủi ngồi một bên ôm hộp quà vừa to vừa nặng.
Mộc Hoàn cười khổ vén mái tóc của cô rồi nắm tay trấn an.
Nếu bây giờ lên tiếng, chỉ sợ sẽ gây khó dễ cho cô sau này.
Chợt, một con mèo ba tư ung dung bước đến.Bộ lông xám khói và đôi mắt màu hổ phách khiến vẻ quyền quý của cậu ta càng thêm hút hồn.
Nó liếʍ mép nhìn mọi người đang rôm rả nói chuyện.
Bình An rất thích mèo, cô tủm tỉm cười đưa tay gây sự chú ý.
Theo lời Mộc Hoàn, con mèo này tên là Siron.
Bản tính kiêu ngoại và cực kì gắt người khác động vào.
Bình An cũng biết nó sẽ không thích mình, chỉ là theo thói quen mà chờ đợi.
Nhưng, Siron hình như khá vui.
Nó bỗng nhảy bổng lên người cô khiến Bình An suýt thì hét lớn.
Bộ lông màu xám dụi dụi vào lòng bàn tay cô chờ đợi vuốt ve.
Nó “ meoww” lên một tiếng, dễ dàng thu hút chú ý của mọi người.
Siron có thể nói là đứa con thứ 4 của Trương gia, vị hoàng thượng này bình thường chảnh lắm.
Người được động vào nó chỉ có cha mẹ và các anh chị của mình.
Thế mà, Bình An lần đầu đến đây đã nhận được sủng ái của Siron, lại còn được nó nằm lên đùi khiến ai ai đều bất ngờ.
Bình An cảm thấy như được an ủi, cô xoa xoa đầu nó làm phần thưởng.
Vỹ Vỹ nhíu mày, cái giọng ngọt sớt lại phát ra: “ Ui, siron lại đây với chị nào”
Nó quay đầu lại, lườm Vỹ Vỹ như kẻ địch.
Mèo con sở hữu đồng tử màu hổ phách, khí chất khinh bỉ chĩa thẳng vào cô ta.
Nó gáp dài, chui vào lòng Bình An chợp mắt.Vỹ Vỹ thẹn quá thành giận, ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống Siron.
Cô ta đến đây không biết bao nhiêu lần, nhưng con mèo này vẫn khó bảo y vậy.
Chỉ hận không thể đá nó đi.
Người đàn ông trung niên ho một tiếng, âm thanh trầm thấp làm hoàng thượng tỉnh giấc: “ siron”
Nó vẫn lì lợm bám lấy cô khiến Bình An vừa khó xử vừa..
vui vẻ một chút.
Kiếp trước, khi ở nhà cô nuôi rất nhiều mèo.
Thể loại nào cũng gặp qua nên đối với siron, đương nhiên biết cách chiều lòng nó.
Không khí gượng gạo, vị phu nhân quý phái nâng giọng nói: “ Nghe nói..
cháu là người yêu Mộc Hoàn, hai đứa đang hẹn hò?”
Bình An lễ phép: “ vâng “
Bà nhìn qua Mộc Hoàn, xem ra con bé này không chính kiến rồi.
Nó đâu có nói mình thích người kiểu này.
Sau đó, những câu hỏi khó đỡ dồn dập bay đến khiến Bình An không kịp chở tay.
Cô ngoài mặt ngoan ngoãn trả lời, trong lòng thì thầm than vãn với hệ thống.
Hồ Lô:………
Tối hôm ấy, cô được mời ở lại chơi.
Qua buổi chiều, sự phân biệt ấy cũng bớt đi vài phần.
May mắn là có siron, nó đã tiếp sức giúp cô nhỉ.
Bình An định vào bếp phụ mấy người hầu, nhưng hệ thống đã ngăn lại.
Nó sợ cô sẽ phá hỏng không khí tươi đẹp này mất.
Cha của nữ chủ hình như là người yêu động vật, ông ấy rất chiều chuộng siron.
Điều này đã giúp cô có cơ hội trò chuyện với ông ấy.
Với kiến thức nuôi mèo tích chữ chục năm trời, xem ra lúc này thực