Hệ Thống Xuyên Nhanh: Nam Thần, Mau Đến Đây!

Anh Trai Tổng Giám Đốc Ơi, Yêu Em Lần Nữa Đi!(2)


trước sau

Edit: Tiểu Vi Vi - Beta: Thanh VũNhìn từ ký ức cũng đủ hiểu Hàn Chính Vũ là một đứa con hiếu thảo chính gốc, mà bây giờ cô vừa hay lại là kẻ thù giết mẹ của anh.Hàn Chính Vũ không giết cô là tốt lắm rồi rồi, còn muốn anh yêu cô?Đùa cái gì thế, đây có phải phim bộ nhúng máu chó đâu?"004, có thể đổi nhiệm vụ không? Nhiệm vụ này vốn không thể hoàn thành được."Hệ thống: "...""Đừng có giả chết, ta biết mi còn ở đây."Hệ thống: "...xin ký chủ nén bi thương."Vẻ mặt Bạch Vi Vi như kiểu sống không còn gì luyến tiếc. Đây không phải là ép cô chết à?Hệ thống: "Ký chủ, xin cô tỉnh tỉnh lại. Đừng quên cô chỉ còn có ba ngày để sống trong trạng thái người thực vật thôi đó. Nếu cô không mau chóng đạt đủ chỉ số tình yêu thì thân thể của cô sẽ chết, lúc ấy cô sẽ không trở về được nữa."Vẻ mặt Bạch Vi Vi tuyệt vọng: "Ta không cần một cái hệ thống rách nát chỉ biết đả kích mình, chẳng có chút tác dụng nào."Hệ thống: "Ký chủ, cô nói như vậy làm tôi rất đau lòng đấy."Bạch Vi Vi: "Ta còn đau lòng hơn mi nhiều."Hệ thống: "Hàn Chính Vũ tới rồi."Bạch Vi Vi: "Chắc hắn ta không tới để giết ta đâu nhỉ."Hệ thống: "Ký chủ đừng nản chí, cùng lắm là đánh cho cô chết khiếp thôi."Bạch Vi Vi: "Cút!"Cửa phòng bệnh đột nhiên bị người đá văng ra, một người đàn ông đẹp trai, vóc người cao lớn, ánh mắt lạnh lẽo cùng gương mặt đầy vẻ tức giận vọt tới."Bạch Vi Vi, tôi giết chết cô!"Sau khi anh rống xong thì vươn tay, hung ác nắm lấy cổ cô, đè cô xuống giường bệnh rồi điên cuồng siết chặt.Bạch Vi Vi cảm thấy mình giống như con vịt bị thợ chọc tiết nắm cổ, há to miệng nhưng lại không thể hớp được ngụm không khí nào.Hệ thống: "Chú ý hình tượng."Bạch Vi Vi: "Giết người, 004 cứu mạng."Hệ thống: "..."Hệ - mỗi lần có chuyện gì xảy ra đều giả chết - thống.Không cần bàn cãi gì nữa, người đàn ông này chắc chắn là Hàn Chính Vũ. Mà mẹ Hàn Chính Vũ chắc cũng đi đời luôn rồi nên người đàn ông này mới tới trả thù.Bạch Vi Vi siết chặt lấy lưng

anh. Cô không muốn vừa trải qua đau đớn do bệnh tim tái phát, nháy mắt cái lại bị người ta bóp chết.Vì thế nỗi bi thương ập đến, ánh mắt Bạch Vi Vi lộ ra nét đau thương đến cùng cực.Ngón tay Hạ Chính Vũ run lên, không biết vì sao lại buông lỏng tay.Bạch Vi Vi duỗi tay, dùng sức đẩy anh ra rồi thở dốc kịch liệt. Suýt chút nữa là cô lại tèo rồi.Đầu óc cô nhanh chóng xoay chuyển, bây giờ nhất định là Hàn Chính Vũ đang hận không thể ăn tươi nuốt sống cô, đừng nói yêu, để anh không hận cô là tốt lắm rồi.Trong ký ức của nguyên chủ, Hàn Chính Vũ cũng chẳng phải thánh phụ gì.Cho nên bây giờ không thể dùng bộ dạng ban đầu của Bạch Vi Vi để đối mặt với anh, vì anh vốn dĩ không thích nguyên chủ.Dù cô có bắt chước tính cách của nguyên chủ thì cũng vô dụng đối với nhiệm vụ này.Dứt khoát... Bất chấp tất cả đi.Lúc Bạch Vi Vi cúi đầu, trong mắt hiện lóe lên một tia kiên định.Sau đó cô ngẩng đầu, đôi mắt nhanh chóng nổi lên một làn hơi nước, sau đó cô bặm môi một cái, uất ức khóc lớn.Cô vừa gào khóc, vừa tay đấm ngực anh: "Anh xấu xa, anh hư, anh bắt nạt Vi Vi..."Hàn Chính Vũ: "..."Hệ thống: "..."Sắc mặt Hàn Chính Vũ khó coi, trong mắt mang theo hận thù nhìn Bạch Vi Vi: "Cô lại muốn làm gì? Cô hại chết mẹ tôi còn chưa đủ hả? Bạch Vi Vi, cả đời này tôi cũng sẽ không tha thứ cho cô."Hệ thống: [Đinh, độ hảo cảm của nam chủ âm 20, hận ký chủ như nước sông Hoàng Hà từ trên trời chảy xuống, hoa tự bay bay, nước tự chảy.]Cô không cần một cái hệ thống rác rưởi bỏ đá xuống giếng như vậy.Bạch Vi Vi chớp chớp đôi mắt to đầy sương mù mênh mông, khóc thút thít nhìn về phía Hàn Chính Vũ. Cô bất chợt nhào qua, vươn tay nắm chặt áo anh: "Anh ơi, Vi Vi sợ lắm, anh không cần Vi Vi nữa sao?"


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện