Sau khi tới chỗ hẹn, Vãn Vãn thong thả ngồi xuống, lúc này Úc Vi Nhi với khuôn mặt trang điểm tỉ mỉ vô cùng vui vẻ toan thân thiết kéo tay nàng.
Vãn Vãn lạnh lùng tránh đi, nhàn nhạt nói: "Úc Vi Nhi, chẳng phải cô bảo tìm tôi để nói việc quan trọng gì đó sao?"
Úc Vi Nhi phất phất tay, "Đừng vội, bọn mình tâm sự trước đã, lần trước ở buổi họp lớp cũng không nói chuyện với nhau được mấy câu."
Vãn Vãn híp mắt lại che giấu vẻ mất kiên nhẫn, nếu không phải để dụ Thượng Quan Hoán lộ diện, nàng còn lâu mới mở mồm nói chuyện với nữ chủ thiểu năng này.
Tuy rằng nhìn cách cư xử của Úc Vi Nhi đối với nàng nhiệt tình thật đấy, nhưng đuôi lông mày kiêu ngạo kèm ngoan độc kia đã bán đứng cô ta.
Vãn Vãn chộp lấy chén trà Úc Vi Nhi đưa cho, đưa lên miệng uống một hơi cạn sạch.
Làm sao nàng có thể không biết trong chén trà này bỏ thứ gì, tương kế tựu kế, cứ để Úc Vi Nhi đắc ý trước đã.
Thấy Vãn Vãn uống trà thô lỗ như bà bán thịt ngoài chợ, đáy mắt Úc Vi Nhi hiện lên sự khinh thường.
Vài giây sau, Vãn Vãn làm bộ gục xuống bàn ngất đi.
Úc Vi Nhi đứng lên, đá nhẹ vào chân nàng mấy cái, "Hừ, vẫn ngu như vậy, mắt Quý lão sư mù mất rồi nên mới ưng mày!"
Đoạn cô ta lấy điện thoại ra gọi cho Thượng Quan Hoán, "Hoán! Ừ.. Xong rồi, lập tức đưa cô ta qua đó? Được."
Úc Vi Nhi ghét bỏ nâng Vãn Vãn dậy, đoạn dìu nàng đi đến bãi đỗ xe dưới tầng hầm. Để tránh người xung quanh phát hiện bất thường, cô ta dịu dàng đặt Vãn Vãn vào ghế sau.
Lúc này Vãn Vãn đang giả vờ bất tỉnh, nhàm chán hỏi Thái Hạo trong đầu.
"Thái Hạo, ngươi biết Thượng Quan Hoán là yêu gì không?"
Dữ liệu hệ thống đưa cho nàng chỉ dừng lại ở lúc linh hồn Chung Vãn Vãn tan biến, cho nên nàng không biết nguyên hình của Thượng Quan Hoán rốt cuộc là gì. Cao nhân ắt có cao nhân trị, bất cứ con vật nào trên đời này đều phải có một điểm yếu.
[ Xà yêu.]
Xà? Khó trách vừa âm lãnh vừa xảo quyệt, thậm chí cắn chết mẹ Mao Tiểu Cửu, ân nhân của mình.
Vãn Vãn chẳng hiểu vì sao loại người như thế lại được làm nam chủ!
Xà sợ hùng hoàng, đáng tiếc nàng không hỏi Thái Hạo ngay từ đầu để chuẩn bị một chút, quả là sơ sót. Hiện giờ nàng mang thân thể của người bình thường, đến chuyện khống chế nổi Nguyệt Thần còn khó khăn, huống chi là phát huy hết uy lực của nó. Nhưng Vãn Vãn mặc kệ, nàng phải giết
chết Thượng Quan Hoán bằng bất cứ giá nào.
(
Hùng hoàng là một trong những dược liệu có nguồn gốc từ khoáng vật, có tác dụng giải độc, sát trùng, trị tà khí, ghẻ lở.. Đặc biệt, vị thuốc này có công dụng trị độc do rắn cắn và giúp xua đuổi rắn tránh xa) Giống như dự đoán, Úc Vi Nhi đưa nàng tới khu nghĩa trang heo hút ở vùng ngoại ô.
Lúc này Thượng Quan Hoán đã đứng đợi sẵn từ lúc nào, hắn mặc một bộ đồ đen từ đầu đến chân, khuôn mặt lạnh lẽo.
"Hoán! Em mang cô ta tới rồi nè!"
Nhà Úc Vi Nhi tiền bạc dư giả, lại ham chơi. Một hôm sau khi uống say bí tỉ, cô ta gặp gỡ Thượng Quan Hoán, hai người như trúng tiếng sét ái tình, thuận thế ôm nhau lăn lên giường luôn.
Bởi vì Thượng Quan Hoán vừa lạnh lùng vừa quyến rũ, Úc Vi Nhi mê mẩn hắn đến chết đi sống lại, huống chi người đàn ông này còn giàu có quyền lực đến vậy.
Nghĩ đến đây, Úc Vi Nhi đỏ mặt sung sướng nhào vào lòng Thượng Quan Hoán. Tuy rằng sau đó cô ta phát hiện hắn là yêu quái, nhưng cũng chẳng quan trọng, cô tin rằng dù có xảy ra chuyện gì đi nữa, hắn vẫn sẽ không làm hại mình.
Thượng Quan Hoán ôm eo cô ta, hai người trao nhau cái hôn nồng cháy, sau đó hắn nói: "Em trói cô ta vào cây cột đằng kia đi."
Tuy rằng Úc Vi Nhi hơi sợ hãi, nhưng nghĩ bụng có Thượng Quan Hoán ở đây liền an tâm. Đoạn cô ta làm theo lời hắn, kéo Vãn Vãn qua, trói chặt thân thể nàng vào cây cột đã được chuẩn bị từ trước.
Vãn Vãn bình tĩnh chờ đợi, Thần kiếm cũng sẵn sàng đợi lệnh.
Không những nàng muốn giết chết Thượng Quan Hoán, mà còn muốn chém tan hết đám yêu quái từng xé xác linh hồn nguyên chủ.
Đồ ăn sắp đến mồm lại để vuột mất, đến lúc đó sắc mặt nam chủ hẳn sẽ "dễ chịu" lắm!
Mặt khác hai con Lang yêu nãy giờ lẳng lặng theo đến cũng đã thông tri cho Quý Thanh, lúc này bọn chúng đang lặng lẽ núp một góc. Tuy rằng đầu óc chúng hơi đần độn, nhưng cũng đủ để cảm giác được, tên nam nhân đứng đằng kia là kẻ vô cùng nguy hiểm.
Thân là yêu, bọn chúng có thể ngửi thấy trên người hắn toát ra mùi máu tanh tưởi nồng nặc nhuốm đẫm cả bầu không khí.