Lúc đầu đây là một quyển truyện ngọt ngào xen chút yếu tố ngược, đại bộ phận đều là sủng, sủng và sủng. Một bên là công chúa Hồ tộc, một bên là Thái tử do chính Thượng Đế sắc phong, xứng đôi vừa lứa đến mức trở thành giai thoại của Thiên Cung.
Đồ Sơn Vãn Vãn bị mất tích trong trận đại chiến giữa Thiên giới và Ma giới, lưu lạc ở nhân gian trở thành một con tiểu yêu.
Vừa lúc Mặc Dạ Minh hạ phàm lịch kiếp, trở thành đệ tử chân truyền của trưởng môn Phiếu Miểu Tông, một hôm trên đường tình cờ cứu Vãn Vãn khỏi móng vuốt con hổ yêu, đưa nàng về làm sủng vật.
Sau khi lịch kiếp xong, hắn lại mang "sủng vật" của mình trở về Thiên Cung luôn.
Lại nói giữa hắn và Đồ Sơn Vãn Vãn có hôn ước được định sẵn từ thuở bé, nhưng bởi vì Đồ Sơn Vãn Vãn mất tích, cuộc hôn sự này liền chuyển sang cho con gái thứ hai của Hồ Vương, Đồ Sơn Thanh Thanh.
Đồ Sơn Thanh Thanh nghe được Mặc Dạ Minh sau khi lịch kiếp mang về theo một sủng vật, hơn nữa lại sủng ái tận trời, liền vội vã chạy tới Thiên Cung. Nàng ta vô cùng chán ghét tiểu hồ ly này, muốn hại chết Đồ Sơn Vãn Vãn cho bằng được.
Về phần tiểu hồ ly sau mấy lần bị lập mưu hãm hại quả nhiên đã chịu rời khỏi Mặc Dạ Minh, tuy vậy Đồ Sơn Thanh Thanh vẫn không chịu buông tha cho Vãn Vãn, nào ngờ đâu trong tình huống tính mạng nguy cấp, phong ấn trên người nàng vô tình được phá giải.
Ngay khi phong ấn vừa bị phá vỡ Hồ Vương lập tức cảm nhận được khí tức của đích nữ mình, đồng thời Vãn Vãn cũng lấy lại được tất cả ký ức, vừa lúc đó Mặc Dạ Minh chạy tới sai Thiên binh bắt Đồ Sơn Thanh Thanh lại, nhốt vào Cửu U.
Sau đó Mặc Dạ Minh và Đồ Sơn Vãn Vãn sống hạnh phúc bên nhau.
Nhưng mọi chuyện chưa kết thúc ở đó, sự thật là..
Đồ Sơn Thanh Thanh trọng sinh, sau khi sống lại một đời nàng ta quyết tâm lập mưu trả thù. Biết được Mặc Dạ Minh ở Phiếu Miểu Tông, nàng ta cũng chạy tới Phiếu Miểu Tông, trở thành sư muội của hắn.
Hai người sớm chiều ở chung, lửa gần rơm lâu ngày cũng bén.
Thêm phần Đồ Sơn Vãn Vãn không chịu chăm lo tu hành, vẫn dậm chân tại chỗ trong bộ dạng tiểu hồ ly. Mỗi khi Mặc Dạ Minh rời đi, Đồ Sơn Thanh Thanh sẽ thừa dịp đánh đập chế nhạo nàng. Một phần vì không muốn rời khỏi ân nhân của mình, cho nên nàng đành cố gắng nhẫn nhịn chịu đựng.
Đồ Sơn Thanh Thanh thấy nàng cứ kiên trì ở bên Mặc Dạ Minh như thế thì càng ngày càng quá quắt hơn. Cuối cùng Vãn Vãn không chịu nổi nữa, quay qua cắn nàng ta
một miếng.
Lúc này Mặc Dạ Minh đã nảy sinh tình cảm với Đồ Sơn Thanh Thanh, tuy rằng đây là tiểu hồ ly hắn nuôi từ rất lâu, nhưng rốt cuộc vẫn không thể nào tha thứ cho bất cứ thứ gì gây tổn thương đến ái nhân của hắn.
Cứ như vậy Đồ Sơn Vãn Vãn bị đuổi khỏi Phiếu Miểu Tông.
Sau khi Mặc Dạ Minh lịch kiếp xong quay lại Thiên Cung, vốn định thành hôn cùng Đồ Sơn Thanh Thanh. Nhưng trong lúc Đồ Sơn Vãn Vãn lưu lạc một thân một mình ở ngoài bị yêu quái đuổi giết, tình cờ phong ấn bị phá vỡ, được Hồ Vương đón trở về khôi phục thân phận. Lúc này Vãn Vãn biết được người mình đính hôn từ thuở nhỏ cũng là ân nhân của nàng, liền mừng rỡ như điên.
Đồ Sơn Thanh Thanh giả vờ đáng thương chạy tới cầu xin Vãn Vãn, bảo rằng nàng ta yêu Mặc Dạ Minh chừng nào, hắn cũng yêu nàng ta chừng nấy, còn hy vọng tỷ tỷ có thể tác thành cho bọn họ.
Trùng hợp thay cảnh này bị Mặc Dạ Minh nhìn thấy, hắn liền mang theo Đồ Sơn Thanh Thanh rời khỏi Hồ tộc, lên Thiên cung tìm Thiên Đế sửa lại hôn ước.
Chuyện đã như vậy, còn luyến tiếc chi?
Đồ Sơn Vãn Vãn nghĩ vậy, từ đó về sau sống một thân một mình ở Đồ Sơn, chuyên tâm phụng dưỡng phụ vương.
Tuy nhiên bánh xe vận mệnh vẫn không chịu buông tha cho nàng, nghe nói Đồ Sơn Thanh Thanh bởi vì cứu Mặc Dạ Minh cho nên bị trọng thương, chỉ có giọt máu đầu quả tim của Cửu Vĩ Hồ mới có thể cứu chữa.
Mà Đồ Sơn Vãn Vãn chính là Cửu Vĩ Hồ vạn năm có một.
Nhưng là đó là giọt máu đầu quả tim đấy! Trải qua bao vất vả mới có thể trở lại hình người, sao Đồ Sơn Vãn Vãn lại bằng lòng giao ra cho được.
Lúc này, tất cả mọi người đều trở mặt, phụ vương mắng nàng máu lạnh vô tình, ngay cả Mặc Dạ Minh cũng tự mình đến cầu xin nàng.
Đồ Sơn Vãn Vãn rơi vào thế bắt buộc phải đồng ý, nàng chịu đựng cơn đau thấu tâm can tự dùng dao đâm vào tim mình lấy máu đưa cho Mặc Dạ Minh, đồng thời trả hết ân tình cứu mạng năm ấy.
Sau khi mất đi giọt máu đầu quả tim, Đồ Sơn Vãn Vãn biến trở lại thành nguyên hình, đích nữ của Đồ Sơn Hồ tộc ấy vậy mà chỉ duy trì hình hài hồ ly mà sống lay lắt qua ngày, thân thể mang trọng thương, cuối cùng chết trong một sơn động vắng vẻ chẳng ai hay biết.