Hệ Thống Xuyên Nhanh: Sổ Tay Công Lược Nam Thần

Chương 216


trước sau

Vãn Vãn dừng lại thao tác, hiện tại nàng vẫn chưa tiếp thu ký ức nguyên chủ, hãy còn hoang mang chẳng biết chuyện gì đã và đang xảy ra, thằng nhóc này lại quá vướng víu, bằng không thẳng tay giết chết hắn luôn rồi rời đi, nàng u ám nghĩ thầm.

【Hiện tại】 Đế Thập Tam: Gì nữa đây?

【Hiện tại】 Túy Tam Thiên: Đại hiệp, cô đã cứu mạng tôi, tôi nên báo đáp cô như thế nào đây?

Vãn Vãn im lặng nghiền ngẫm..

Sao lời thoại này lại quen thuộc đến vậy?

【Hiện tại】 Đế Thập Tam: Chẳng lẽ cậu tính lấy thân báo đáp?

"Ha ha.." Thiếu niên trước màn hình vi tính khe khẽ nhướng mày, khí chất tản ra quanh thân hắn vô cùng mị hoặc, đôi môi mỏng hoàn mỹ đỏ đến lạ thường, lúc bật cười lại mang theo chút cảm giác quyến rũ phóng túng.

【Hiện tại】 Túy Tam Thiên: Được đó nha!

Tên này bị đứt hết dây thần kinh xấu hổ hả? Ngón tay Vãn Vãn lại bay múa trên bàn phím.

【Hiện tại】 Đế Thập Tam: Anh còn chưa biết tôi là nam hay nữ là đòi lấy thân báo đáp? Không sợ tôi là nhân yêu* à?

(*Nhân yêu: Giới tính nam nhưng lại chơi nhân vật nữ)

【Hiện tại】 Túy Tam Thiên: Tôi không ngại, chẳng qua..

【Hiện tại】 Đế Thập Tam: Chẳng qua?

【Hiện tại】 Túy Tam Thiên: Tôi muốn nằm trên!

Bấy giờ Vãn Vãn đang uống nước, nhìn thấy lời này liền hết hồn đến mức phun một ngụm nước lên màn hình. Xấu hổ quá đi! Nàng bị người ta trêu ghẹo nè!

【Hiện tại】 Đế Thập Tam: Anh dám nói với tôi như vậy? Không sợ tôi giết anh sao?

Nhân vật Vãn Vãn điều khiển là một mỹ nữ vận y phục màu đỏ, tay cầm cái ô đỏ, trang điểm quyến rũ rực rỡ như yêu tinh, nhân vật này có thể đánh tầm xa cũng như đánh cận chiến, là một trong những nhân vật sở hữu bộ kỹ năng khó thao tác nhất trong game, cũng may thao tác tay của Vãn Vãn tốt, bằng không.. e rằng ở chốn giang hồ hiểm ác này đã bị kẻ khác đánh rớt xuống cấp 0 từ lâu.

【Hiện tại】 Túy Tam Thiên: Không á! Cô đã cứu tôi, nên chắc chắn cô là người tốt.

【Hiện tại】 Đế Thập Tam: Ba chấm!

Chẳng hiểu vì sao tự nhiên được vinh danh người tốt việc tốt? Vãn Vãn đặt ly nước xuống bàn, gửi đi một dòng chat.

【Hiện tại】 Đế Thập Tam: Tôi không phải người tốt.

Nói đoạn, chiếc ô đỏ bung mở, vô số phi tiêu như cánh hoa đào phóng nhanh về phía thiếu niên kia.

Thanh âm "Đinh đinh đinh" dồn dập vang lên trong tai nghe.

Thiếu niên áo trắng khắp người đầy máu ngã xuống mặt đất.

【Hiện tại】 Túy Tam Thiên: . Tại sao cô lại giết tôi?

【Hiện tại】 Đế Thập Tam: Tâm trạng không tốt!

Túy Tam Thiên sử dụng đạo cụ hỗ trợ hồi sinh tại chỗ.

【Hiện tại】 Túy Tam Thiên: Vậy cô giết tôi thêm lần nữa đi! Chỉ cần
cô vui, muốn giết tôi bao nhiêu lần cũng được.

【Hiện tại】 Đế Thập Tam: .

Chưa từng gặp kẻ nào vô liêm sỉ như vậy, à không, mặt dày như vậy mới đúng, còn năn nỉ người ta giết hắn mới lạ chứ! Quan trọng là, đạo cụ hồi sinh tại chỗ rất đắt, tên này là phá gia chi tử nhà nào? Tiền nhiều quá muốn vô game đốt tiền hả?

Vãn Vãn lười bấm chữ tiếp, lập tức offline. Hơi chớp chớp đôi mắt mệt mỏi do dán vào màn hình máy tính quá lâu, bấy giờ nàng mới bắt đầu quan sát khung cảnh xung quanh.

Gian phòng Vãn Vãn đang ở được thiết kế vô cùng tối giản, lấy màu trắng làm chủ đạo, nội thất chỉ vỏn vẹn một cái giường, tủ quần áo và bàn vi tính, ngay cả một cái bàn trang điểm cũng chẳng có. Tuy thiết kế đơn giản là vậy, nhưng căn cứ vào chất liệu nội thất có thể thấy được, gia đình của nguyên chủ hẳn là tương đối khá giả.

Nàng duỗi eo, xoa xoa cái bả vai nhức mỏi, sau đó đi vào phòng tắm rửa mặt mũi. Thay bộ đồ ngủ thoải mái lên người, Vãn Vãn đi tới bên giường kéo tấm rèm cửa sổ ra, bên ngoài chỉ còn lác đác vài ngọn đèn đường tỏa ánh sáng vàng nhạt, đồng hồ lúc này đã điểm mười hai giờ đêm, khung cảnh chìm đắm vào màn đêm tịch mịch.

Nàng khép rèm cửa sổ lại, sau đó nằm nhoài lên giường, với tay ôm lấy con gấu bông, nhắm mắt lại bắt đầu tiếp thu ký ức.

Thế giới nhiệm vụ hiện tại nằm trong một quyển tiểu thuyết võng du* mang tên "Đại thần cao lãnh: Tới vách tường Đông".

(*Võng du: Tiểu thuyết lấy bối cảnh game online là chính, thông thường tình yêu của nam nữ chính sẽ bắt đầu từ game online)

Trong tiểu thuyết này, nàng chính là một nhân vật phụ tép riu, một ngọn cỏ ven đường không hơn không kém.

Bởi vì trong trò chơi mang tên "Giang hồ" kia, nàng khét tiếng hung ác, chuyên đi giết người đoạt đồ, bất luận kẻ nào, kể cả đại thần hay hạng tôm tép, cướp được của ai thì thẳng tay cướp. Cho nên toàn bộ người chơi game "Giang hồ" nếu chẳng may đụng mặt nàng chỉ có hai trường hợp xảy ra, một là bỏ chạy thục mạng, hai là xông tới hòng đồ sát nàng về cấp 0.

Vãn Vãn nghiền ngẫm, nguyên chủ này đúng là ngang tàng hống hách, nhưng mà.. cũng rất hợp với khẩu vị của nàng.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện