Thành tích học tập của Khương Vãn Vãn rất tốt, nàng vốn là một học sinh giỏi toàn diện, sau khi thi đậu vào đại học, ban đầu bố mẹ nàng định để nàng tới ở nhà chú nàng trong hai tháng đợi nhập học, nhưng nàng lại từ chối thẳng thừng, bởi vì nội tâm Khương Vãn Vãn cất giấu một bí mật to lớn chẳng thể tiết lộ với bất cứ ai.
Thứ tình cảm cấm kị say đắm kia nàng luôn giấu kín trong lòng, không dám nói ra, thậm chí còn không dám nghĩ tới dù chỉ một chút mảy may, chỉ sợ vừa mang máng tơ tưởng thì khóe mắt đã ứa tràn, cảm giác chua xót bủa vây lấy trái tim mong manh.
Nàng sợ khi bản thân nhìn thấy hắn, tâm trạng lại chẳng kiềm chế nổi, hạt giống ái tình cứ thế sinh sôi nảy nở.
Khương Vãn Vãn và Phó Âm là.. mối quan hệ chú cháu.
Tình yêu cấm kị thầm kín này bị nàng ấp ủ trong lòng ba năm trời, Khương Vãn Vãn tất nhiên nào dám nói thật với cha mẹ, chỉ lấy đại cái cớ bản thân muốn ở một mình, ngại quấy rầy chú.
Cha mẹ nàng nghe vậy cũng ngẫm nghĩ một lúc rồi đồng ý, sau đó hai người từ biệt nàng bay ra nước ngoài.
Nào biết đâu, lần từ biệt này chính là lần vĩnh biệt mãi mãi.
Mà sau khi Phó Âm nghe tin Vãn Vãn qua đời, tinh thần lập tức sụp đổ hoàn toàn.
Cô gái nhỏ của hắn, hắn còn chưa kịp chờ đến khi nàng trưởng thành, bấy giờ lại âm dương cách trở xa ngàn vạn dặm.
Sau đó đại thần Điểm Thương Khung trong "Giang hồ" cũng như phát cuồng truy sát toàn bộ bang hội của Độc Cô Vô Danh, phút chốc hóa thân thành ác quỷ Tula gặp người liền giết, từ đại thần người người mến mộ trở thành kẻ mất trí ai nấy đều lảng tránh.
Thẳng đến khi, Điểm Thương khung bị "Giang hồ" xóa tài khoản.
Ở thế giới thực, Phó Âm cũng dùng thế lực của mình đi đối chọi với Độc Cô Vô Danh, chính là nam chính Trình Thiên Hữu.
Phó Âm vốn là nhân vật phản diện trong cuốn tiểu thuyết võng du này, gia tộc hắn ba đời làm chính trị, nhưng Phó Âm lại chọn con đường kinh doanh. Thế lực của hắn lớn hơn nhiều so với Trình Thiên Hữu, tuy nhiên vẫn không địch nổi hào quang nhân vật chính, cộng thêm bị nam phụ hãm hại, Phó gia sụp đổ, kéo theo một đống người vạ lây, Phó Âm cũng bị bắn chết.
Tiếp thu hết ký ức xong, Vãn Vãn vô cùng mệt mỏi nằm thiếp đi trên giường.
"Cốc cốc cốc.." Bên ngoài
vang lên tiếng gõ cửa.
Nàng mơ màng mở mắt ra.
"Tiểu thư, bữa sáng đã chuẩn bị xong." Thanh âm của vú Trương nhỏ nhẹ gọi vào.
Vãn Vãn khẽ dụi mắt, sau đó cất giọng uể oải đáp: "Vú đi trước đi, con rửa mặt xong rồi xuống ăn sau."
Hôm nay là ngày cha mẹ nàng bay ra nước ngoài, vì muốn được ở một mình nên nàng đã cho vú Trương nghỉ ngơi hai tháng, chuẩn bị bữa sáng xong bà ấy sẽ lập tức về quê thăm gia đình.
"Vâng thưa tiểu thư, vậy cô đừng quên ăn bữa sáng đấy nhé!" Vú Trương đứng ngoài cửa dặn dò một hồi mới chịu rời đi.
Vãn Vãn đứng dậy đi vào phòng tắm đánh răng rửa mặt, sau đó bước xuống lầu.
Trên bàn bày một ít món ăn thanh đạm cùng bánh ngọt, Vãn Vãn ăn mấy miếng, đoạn nàng lấy di động ra bấm số.
Vài tiếng "Tút tút" vang lên, người bên kia lập tức bắt máy, "Vãn Vãn, sao vậy con?" Giọng nói nữ tính dịu dàng truyền tới, như thể cơn gió xuân trong trẻo vuốt ve tâm trạng hơi kích động ban đầu của nàng.
"Mẹ, con muốn dọn tới nhà chú ở." Vãn Vãn cất lời.
"À được, để mẹ cho con số điện thoại chú ấy, con nhớ gọi điện báo cho chú một tiếng trước." Khương phu nhân ôn hòa nói, để con gái yêu ở trong biệt thự một thân một mình khiến bà có chút lo lắng, mặc dù chẳng biết vì sao đột nhiên Vãn Vãn lại đổi ý, nhưng mà chuyện này cũng làm bà an tâm hơn nhiều.
"Cảm ơn mẹ." Vãn Vãn ngọt ngào đáp.
- -
Lấy được số điện thoại của Phó Âm, nàng lập tức gọi qua.
"Alo." Giọng nói lạnh băng mà thờ ơ vang lên.
Vãn Vãn hơi cau mày, nghi hoặc hỏi: "Chú hả?"
Thanh niên ở đầu dây bên kia hơi liếc sang kẻ say mèm nằm bất tỉnh nơi đó, thanh âm dịu dàng đi một chút, "Cô là cháu gái của Phó Âm?"
"Đúng vậy, làm phiền anh chuyển điện thoại cho chú tôi với, tôi có chuyện muốn nói với chú ấy."
"Bây giờ hắn còn chưa tỉnh, gọi lại sau nha!"
Vãn Vãn lặng thinh!
Đêm qua Phó Âm làm gì mà mặt trời cao tận ngọn sào rồi còn chưa tỉnh?