"Em là vị hôn thê của anh, sau này không được lui tới với nam nhân khác." Tay Hứa Thần Hạo càng siết chặt hơn.
"Hạo ca ca, nhẹ một chút, đau em.." Hàng lông mày bán nguyệt của Vãn Vãn nhíu chặt.
Nam nhân bá đạo này, nàng còn chưa chất vấn hắn vì sao lại gặp riêng Từ Văn Văn ở hậu hoa viên đâu.
Hứa Thần Hạo nghe thấy âm thanh xuýt xoa của nàng, tay hơi buông lỏng, sửa sang lại quần áo hỗn độn cho nàng, nói: "Ngày mai chúng ta quay lại nhà cũ một chuyến."
"Trở về nhà cũ? Để làm gì?" Vãn Vãn ngước mắt nhìn về phía hắn.
Sau khi nàng đính hôn với Hứa Thần Hạo liền dọn vào biệt thự hai người đang ở hiện tại, nhà cũ ở ngoại ô cách khá xa, cho nên bình thường bọn họ rất ít khi trở về.
Nét mặt của Hứa Thần Hạo cực kì dịu dàng, chậm rãi nói: "Đăng ký kết hôn."
"Hả?" Vãn Vãn trợn mắt.
"Em không muốn hả?" Thanh âm của hắn trầm xuống.
"Không không không, em muốn chứ, muốn chết đi được." Vãn Vãn nghiêng người hôn chụt lên khuôn mặt như tạc tượng của hắn, "Hạo ca ca, em vui quá, em đợi ngày này từ lâu lắm rồi."
Hứa Thần Hạo lập tức sung sướng cười, đột nhiên hỏi nói: "Vãn Vãn, anh đã thích em từ bé, sao em lại không tin? Chẳng lẽ nhìn anh không giống người thành thật sao?"
Vãn Vãn nhìn chằm chằm hắn, càng nhìn lại càng yêu, nói: "Hạo ca ca, hồi nhỏ ở trường anh được nhiều người thích như vậy, em không đủ ưu tú, cái gì cũng không biết làm, bị bố mẹ chiều hư, em còn sợ anh chán ghét em.."
Hứa Thần Hạo nghe mà nhói lòng, nói: "Sao em lại nghĩ như vậy?"
"Em nghe thấy." Vãn Vãn trừng mắt liếc hắn: "Hồi học cấp 3, một hôm sau khi tan học, em nghe thấy anh bảo anh chán ghét em."
Hứa Thần Hạo ngưng mi suy nghĩ, giải thích nói: "Lúc đó anh không cố ý, anh thật sự thích em, cũng rất thích em bám lấy anh."
"Nói dối!" Vãn Vãn chặn ngang lời hắn.
Hứa Thần Hạo duỗi tay bắt lấy bả vai nàng: "Trong lòng anh vẫn luôn yêu em, hồi cấp 3 bạn anh bảo em giống một nữ hầu gái theo sau cậu chủ,
thật ra là bởi vì bọn anh.."
Hắn bỗng nhiên cảm thấy có chút khó nói, mấy đứa con trai trong giai đoạn dậy thì đều sẽ lén cùng nhau xem mấy bộ phim người lớn gì đó. Thấy nàng theo đuôi hắn từng giây từng phút, bọn bạn liền trêu đùa hắn, lúc đó vì ngại ngùng liền bảo thật ra hắn rất chán ghét nàng.
"Nói đi." Vãn Vãn sốt hết cả ruột.
Hứa Thần Hạo hết cách, ghé vào tai nàng thuật lại hết sự tình năm đó.
Vãn Vãn đỏ mặt, trợn trắng mắt liếc hắn, "Cái đồ hạ lưu!"
Hầu kết Hứa Thần Hạo trượt lên trượt xuống, nhẹ nhàng hôn lên môi nàng, nói: "Về sau anh chỉ hạ lưu với một mình em."
Vãn Vãn yếu ớt đấm vào ngực hắn, đúng là cái gì cũng nói được, không có một chút xấu hổ, ngày thường trông hắn cấm dục như vậy nào ngờ.. so với lưu manh còn lưu manh hơn.
* * *
Ngày hôm sau, quả nhiên tin tức Từ Văn Văn tằng tịu với con trai thị trưởng lập tức lên trang nhất.
Xem ra tiếng thét như heo bị chọc tiết tối qua là của cô ta, đương nhiên, tin tức hot này không thể không kể công Lâm Tịch Hàm. Bọn họ mưu kế hãm hại nàng thì tất nhiên phải đưa phóng viên tới, đám phóng viên đó nào có quan tâm ai với ai, chỉ cần chụp được cái phốt to đùng này thì cơ hội thăng chức đều nắm trong lòng bàn tay.
Con trai cưng của thị trưởng lên giường với một cô gái vô danh trong đúng tiệc sinh nhật của cha mình, còn bị đám phóng viên lưu giữ lại khoảnh khắc đáng nhớ. Mà phóng viên này do ai mang tới, chắc chắn cũng sớm bị tra ra. Lâm Tịch Hàm xem như toi đời rồi! Mặc dù cô ta cố gắng thanh minh mình vô tội, nhưng mà ai tin một kẻ thấp cổ bé họng như cô ta chứ!