Lại qua vài phút, thêm một số lạ khác gọi đến, Lăng Thanh Huyền như thường lệ từ chối, kéo vào sổ đen.
Điện thoại quấy rầy ngày nào cũng có, chỉ hôm nay đặc biệt nhiều.
【Ký chủ, mới nãy là nhân vật phản diện gọi nha ~】
...Mới nãy ngươi bị chết máy à?
Lăng Thanh Huyền không chút hoang mang, lên xe buýt, đeo tai nghe, vẻ mặt lạnh nhạt.
Trong tai nghe, âm nhạc đầy vui tươi: 'Baby shark, doo, doo, doo, doo, doo, doo'
______________________________________________________________________________
Thư ký Lý có chút hoang mang. Tổng giám đốc nhà cô dùng điện thoại bàn của văn phòng, rồi mượn thêm di động của cô, nhưng hình như đối phương đều không nghe máy.
Sau đó, dường như còn bị chặn số.
Người đem tổng giám đốc cự tuyệt triệt để như vậy, cô lần đầu mới thấy.
Cho nên sắc mặt lão tổng lúc này, là gió giật cấp mười hai, đôi khi cấp đại học rồi.
"Lấy thêm một cái điện thoại nữa." Kỳ Dật đem điện thoại của thư ký Lý đập lên bàn.
Thư ký có chút đau lòng: "Dạ, Kỳ tổng."
Thật đáng sợ, cô muốn chạy.
Mượn điện thoại của một nhân viên khác, Kỳ Dật lần nữa gọi tới, lần này cuối cùng cũng bắt máy.
"A lô?" Giọng nói thanh lãnh không chút vẩn tạp làm Kỳ Dật trong lòng run lên đầy kỳ quái, phảng phất như tất cả những xao động bất an vừa rồi bị gió cuốn lên chín tầng mây.
"Nhóc con, cậu dám không nghe điện thoại của tôi?" Kỳ Dật vừa lên tiếng, thư ký cảm thấy như văn phòng tràn ngập mùi thuốc súng, cô vội vàng lui ra ngoài.
Bên kia trầm mặc một lát mới chậm rãi nói: "Bận."
Tên nhóc này còn kiệm lời hơn mình. Người trẻ tuổi thời nay, muốn lên trời à?
Kỳ Dật hừ lạnh: "Bồi thường, giữa trưa đưa cơm đến cho tôi. Địa chỉ một lát nữa sẽ nhắn cho cậu. Không cho phép lại từ chối cuộc gọi của tôi."
Nói xong, hắn rất kiên cường mà cúp máy.
Bước đầu tiên để chơi chết tên nhóc kia, chính là sai phái nó. Hắn muốn giày vò tên nhóc kia đến hoài nghi nhân sinh.
Kỳ Dật là công tác cuồng ma, thường xuyên quên thời gian ăn cơm. Mỗi ngày thư ký Lý đều chuẩn bị cơm trưa, chỉ là hắn cũng sẽ quên ăn.
Sợ quấy rầy tổng giám đốc làm việc, thư ký cũng không dám nhắc nhở.
Chỉ là lần này, tổng giám đốc phất phất tay: "Không cần chuẩn bị cơm trưa cho tôi."
Xem ra tổng giám đốc dự định tự mình đi ăn, cô rốt cuộc không cần lo lắng đề phòng nữa.
Mười hai giờ trưa, chuông thang máy rất đúng giờ mà vang lên.
Thanh niên mặc trang phục màu tối, đầy mặt mỉm cười: "Xin chào, cho hỏi 'ông chú' có ở đây không?"
Nhân viên không trả lời, nhưng đang cười trộm. Thư ký Lý không thể hiểu được đi tới: "Cậu tìm ai?"
Nhân viên giao cơm hộp đưa biên lai cho cô xem
Số đuôi là điện thoại di động của Kỳ Dật, thư ký khóe miệng co giật, hoảng sợ đưa tiễn anh chàng kia đi, lén lén lút lút xách cơm hộp vào văn phòng tổng giám đốc.
Biên lai còn chưa xé, biết đâu đây là sở thích của tổng giám đốc.
"Kỳ tổng, cơm hộp của ngài."
Kỳ Dật đang đắm chìm trong công tác cũng không ngẩng đầu: "Ai đưa?"
"Nhân, nhân viên giao cơm hộp."
Tiếng gõ phím dần nhỏ xuống, Kỳ Dật lấy ghi chú ra xem, 'ông chú'.
Hắn thiếu chút nữa đem cơm hộp ném văng ra.
Thằng nhãi ranh, dám gọi cơm hộp cho hắn, hắn muốn tên nhóc đó tự mình đưa tới.
Còn cái ghi chú quỷ gì đây? Ông chú?
"Kỳ tổng, có cần mua cho ngài một phần khác không?" Thú ký cẩn thận dò hỏi.
Kỳ tổng chưa bao giờ chạm vào cơm hộp, thư ký sợ tổng giám đốc sẽ đem hộp cơm ném lên mặt mình.
"Không cần."
Thanh âm kia trầm thấp đến đáng sợ, thư ký nhanh chóng chuồn mất.
【Hệ thống nhắc nhở: Nhân vật phản diện Kỳ Dật giá trị hảo cảm -65.】
Tiểu gia hỏa bất mãn chỗ nào?
Không phải cơm đã đưa tới rồi sao?
Lăng Thanh Huyền tắt di động, nghe Lưu Hiểu giảng giải.
"Manh tương à, lộ tuyến của em định xong rồi. Lần sau chúng ta sẽ mặc bộ này, em xem một chút có thích không?"
Lưu Hiểu lấy ra mấy bộ phục trang đã chuẩn bị trước, Lăng Thanh Huyền tùy tiện chọn một bộ.
"Ô hô hô hô, bộ này thật gợi cảm nha. Xương quai xanh này, eo thon nhỏ này, đùi này."
"Từ từ." Lăng Thanh Huyền tưới tắt cơn hưng phấn của Lưu Hiểu, chọn một bộ khác kín mít.
"Hả? Bộ này chỉ nhìn thấy mỗi mặt của em." Lưu Hiểu bất đắc dĩ.
"Chị không muốn nhìn mặt của tôi?"
"Muốn!"
Qua một buổi trưa, Kỳ Dật lại gọi tới: "Đến đón tôi tan ca."
"Manh tương, bạn trai em gọi à?" Lưu Hiểu vẻ mặt hiếu kỳ.
Kỳ Dật đang chuẩn bị cúp máy, vừa vặn nghe thấy câu kia, không hiểu sao muốn nghe tiếp.
"Không phải." Đối phương ngữ khí nhàn nhạt, ngắt cuộc gọi.
Kỳ Dật nhìn chằm chằm điện thoại, mặt mũi âm trầm.
Thằng nhãi đó đè hắn lên tường, nói không thích phụ nữ, vậy... chính là thích đàn ông. Hơn nữa, cô gái kia còn hỏi thẳng có phải bạn trai không.
Xem ra người bên cạnh tên nhóc đó đều biết xu hướng tính dục của nó.
Kỳ Dật cảm thấy mình thân là tiền bối, phải uốn nắn tư tưởng tên nhóc này mới được.
Thế là hắn lại lên Baidu, tìm 'công', 'thụ', chờ kết quả hiện ra, hắn ấn tắt nguồn máy tính.
Lần nữa xây dựng tâm lý cho bản thân. Hắn chỉ là muốn làm khó làm dễ thằng nhãi kia, tuyệt đối