Lạnh buốt, hơi khô, xúc cảm cũng không tốt.
Đáy mắt kia như có thú dữ muốn phá lồng, xông tới vậy.
Lăng Thanh Huyền hơi giật mình, buông lỏng tay hắn ra. Hắn...
"Hự!"
Đau đến thấu xương.
Bàn tay vừa được tự do không chút lưu tình, cầm nhuyễn kiếm cắm thẳng vào lưng nàng.
Mùi máu tươi tràn ngập, ánh mắt Sở Minh chợt lóe lên. Âm thanh nhuyễn kiếm đâm vào da thịt vô cùng bé nhỏ lại khiến dây thần kinh rung động.
Ngực phải bị đâm xuyên qua, kịch liệt đau đớn kéo tới, gương mặt Lăng Thanh Huyền tái đi, dùng sức cắn vào môi hắn.
Đến khi nếm được vị tanh của máu, thân thể nàng mới dần dần trượt xuống.
ZZ, lần này bổn tọa có lý do gϊếŧ hắn rồi chứ?
【Ký... Ký chủ!】Giọng ZZ run rẩy.【ZZ sẽ không để ngươi chết. Hãy cố cầm cự!】
Không cầm cự đâu.
Đời là những niềm đau mà.
Vừa nhìn thấy tiểu gia hỏa đã bị hắn gϊếŧ chết.
Có điều cũng không lỗ, nàng đã cắn hắn một cái rồi.
Đau cũng phải đau cùng nhau.
Đôi mắt lạnh lùng chậm rãi nhắm lại, thân thể sắp ngã xuống đất lại bị Sở Mính giữ chặt.
Vết thương trên môi còn đang ứa máu, đang nhắc nhở hắn nữ nhân không biết sống chết này vừa mạo phạm hắn.
Gϊếŧ nàng là lẽ thường tình.
Nhưng vì cớ gì, hắn lại muốn giữ chặt nàng?
Cung nhân đứng xung quanh đều bị dọa sợ, thân thể không tự chủ được mà run lẩy bẩy.
Thái Tử điện hạ quả thực tàn nhẫn y như lời đồn.
Tư Mã Vân Y trợn trừng mắt, che miệng lại mới không kêu to thành tiếng.
Gϊếŧ người, một màn gϊếŧ người sạch sẽ, gọn gàng. Còn là trước mặt nhiều người như vậy.
Tay ả khẽ run, e sợ Sở Mính đồng thời kinh hoảng Lăng Thanh Huyền sẽ chết. Nàng mà chết thì ai tiếp tục cung cấp khí vận cho ả?
Không thể, khí vận của ả không thể bị cắt đứt được!
Sở Cẩm dường như đối với hành vi của Sở Mính nhìn mãi thành quen. Gã vốn định đi chiếu cố Tư Mã Vân Y lại thấy ả nhìn chằm chằm Sở Mính.
Trong lòng bỗng nhiên có dự cảm không lành.
"Điện hạ, thi thể xin để chúng thuộc hạ xử lý." Thị vệ vươn tay, lại nhìn thấy ánh mắt tràn ngập sát khí của Sở Mính, có chút hoang mang.
Chuyện gì đây? Thái Tử không phải đã gϊếŧ người rồi sao? Theo lý mà nói thì lệ khí phải giảm bớt chứ?
Sở Mính nắm lấy cổ tay Lăng Thanh Huyền, cảm nhận được mạch đập vô cùng yếu ớt.
Hắn rũ mắt, vận sức bế ngang nàng lên.
"Điện hạ!" Thị vệ kinh hãi. Từ trước đến giờ, y chưa từng nhìn thấy Sở Mính thân cận bất cứ ai. Thế mà giờ đây hắn lại ôm lấy một người chết?
"Truyền thái y."
"...Dạ!"
Mùi máu tươi xộc vào mũi, lần đầu tiên Sở Mính cảm thấy buồn nôn.
Hưng phấn trong quá khứ hoàn toàn tan biến.
Chỉ bởi vì hắn gϊếŧ một cung nữ.
Nàng rốt cuộc là ai?
______________________________________________________________
Nhân vật