Editor: Ochibi
Hắn nhất định không phải kêu bổn tọa, Lăng Thanh Huyền chịu đựng nổi da gà, mắt nhìn thẳng đi ngang qua ngõ nhỏ.
Hứa Hướng Dương:……
Đám côn đồ:……
Sợ nhất không khí đột nhiên yên tĩnh, ZZ hô to, 【 Ký chủ! Vai ác đang cầu cứu cô, cơ hội tốt cỡ nào mà, hãy nhanh đi cứu hắn đi! 】
Lại tới nữa, ồn quá.
Lăng Thanh Huyền lui về sau vài bước, chậm rãi đi đến ngõ nhỏ.
Giết mấy tên côn đồ, phạm pháp không?
【 Ký chủ bình tĩnh! 】 Lúc trước nó quả nhiên là bạch khen ký chủ!
Thân hình thiếu niên thon dài dựa vào trên vách tường, đồng phục lỏng lẻo mặc trên người, hơn nữa biểu tình lười biếng, có phong vị không giống bình thường.
“Cô là em yêu của hắn?” Mấy tên côn đồ sau khi thấy cô ôm bụng cười to, “Ai da cười chết bố, một tên đẹp trai thế này, một đứa xấu thế kia, các người là hát đôi sao?”
“Còn có cái này, cô gái nhỏ à, cô có phải dinh dưỡng bất lương hay không?”
Xem ra hoàn toàn không để cô vào mắt.
Nhưng mà ở vị diện khác động thủ, phải thay đổi linh lực thành kỹ năng.
Lăng Thanh Huyền bước qua thiếu niên, khom lưng nhặt lên gậy gỗ bên người hắn.
Xem cái này là linh kiếm vậy.
“Cô gái nhỏ thật đúng là muốn động thủ sao?” Mấy người cười xong, biểu tình trở nên đáng khinh, “Để đó cho tao, cướp luôn cả hai người!”
Hứa Hướng Dương nhìn nhìn đồng hồ, không đến ba phút, năm tên lưu manh, tất cả đều bị giải quyết bằng gậy gỗ trong tay Lăng Thanh Huyền.
Cô ném cây gậy, nhặt cặp sách, phủi phủi dơ bên trên, sau đó im lặng mà rời đi.
Đúng, cứ như vậy trực tiếp đi rồi, giống như xuất hiện ở đây, chỉ là vì đánh người.
Vì không để bị nghi ngờ, Lăng Thanh Huyền khống chế thời gian, nếu không phải có người ngoài, cô đã có thể giải quyết bọn họ trong vài giây.
【 Ký chủ, vai ác không phải người ngoài, hãy hết sức yêu quý vai ác. 】
Người không biết còn tưởng rằng ngươi là hệ thống nhà vai ác.
Mặt thiếu niên nhiễm một tầng hoàng hôn hơi say, hắn nhặt phong thư rớt ra từ bên trong cặp sách cô, bên trên viết, Hứa Hướng Dương.
Đám lưu manh tru lên vài tiếng, phát hiện Lăng Thanh Huyền đi rồi, khí thế tức khắc tràn lên, tên tiểu bạch kiểm này trông không phải loại trải qua đánh đấm.
Nhưng mà năm phút đồng hồ sau, mặt mũi bọn họ bầm dập không dậy nổi
Hứa Hướng Dương nhìn đồng hồ, chậm hơn cô hai phút.
Nhớ tới cô vừa nãy coi thường, trong lòng có chút khó chịu.
……
Nhà Lâm Thanh Thanh ở một khu phòng cũ, đây là căn phòng nhỏ cô nhi viện phân cho cô, chỉ đủ đặt một cái giường và một cái bàn, tắm rửa thì phải ra phòng tắm dùng chung bên ngoài.
Cô nằm ở trên giường không tới một giây liền ngồi dậy, cứng quá.
Nhưng nơi này cũng không có chỗ đặt võng.
【 Ký chủ, từ từ, dừng lại đi mà ký chủ! 】
ZZ trơ mắt nhìn ký chủ nhà mình chỉnh giường ván gỗ thành hai cái giá cố định, sau đó từ trong không gian móc ra cái võng.
ZZ:???
【 Không gian của ký chủ là thế nào…】 Vậy mà có thể mang theo đến vị diện!
“Đây là không gian trói định với linh hồn bổn tọa, ngươi có ý kiến gì?”
【 Không…】 Biết linh hồn ký chủ nhà mình mang theo linh lực cùng không gian, ZZ cũng không hề hoảng hốt, chỉ cần ký chủ hoàn thành nhiệm vụ là được, cái khác nó không để bụng ~
Lăn lộn một cái như vậy, Lăng Thanh Huyền đi xài buồng vệ sinh chung, trong gương cô có tóc mái dày nặng, kính đen to bự đè trên mũi, trên mặt còn có chấm chấm đỏ đỏ và sẹo, nếu như loại bỏ chúng...
Cô duỗi tay bắt mạch mình, thân thể này dễ bị dị ứng, trên mặt cũng là tàn lưu độc tố, không thể bài đi ra ngoài, chỉ có thể ở trên mặt.
Cho nên nói, tích cốc vẫn là tốt nhất.
Nhắc tới cái này, Lăng Thanh Huyền cảm giác dạ dày quặn đau.
【 Ký chủ, cô đói bụng, nhanh đi ăn cơm đi thôi. 】
Vị diện trước Lăng Thanh Huyền cũng là tu tiên giống trước đây, cho nên không cần ăn cơm, nhưng vị diện này thân thể là người thường, cần phải ăn cơm, cô lục lọi túi tiền, chỉ có năm đồng tiền.
Bạc trong không gian cô không dùng được, tại sao hồi nãy không nghĩ đòi tiền mấy