Editor: Nguyệt_Vy
Beta: Ochibi
Hứa phụ không nói loanh quanh lòng vòng như Hứa mẫu nghĩ trong lòng, đi thẳng vào vấn đề: “Lâm tiểu thư định khi nào về Viên gia?”
Trong lòng Hứa Hướng Dương căng thẳng, trừng mắt nhìn Hứa phụ một cái, có chút trách cứ.
Hứa phụ không hiểu sao bị trừng:……
“Sắp rồi.” Lăng Thanh Huyền nói thẳng, người bên cạnh lại kinh hoảng nhìn cô: “Nhanh như vậy đã phải trở về sao?”
Thái độ kia của Viên Việt, sau khi em yêu trở về, nếu hắn ngăn cản hai người họ gặp mặt thì sao bây giờ?
Tuy rằng hắn thích em yêu sống tốt hơn, nhưng không thích giữa bọn họ có trở ngại.
Trước mặt hai người lớn, Lăng Thanh Huyền nhéo nhéo mặt hắn: “Sẽ không có gì thay đổi hết.”
Dù sao lời cô nói, hắn luôn tin tưởng.
Nhìn tình yêu say đắm trong mắt con trai, Hứa mẫu thở dài trong lòng, sâu kín nói: “Các con định tốt nghiệp xong sẽ đính hôn sao?”
“Đúng vậy!” Hứa Hướng Dương vội đồng ý, như sợ cô gái bên cạnh sẽ đổi ý.
Xem bộ dáng gấp gáp của hắn, Hứa phụ lại nhịn không được muốn đánh hắn.
“Bên phía Viên gia, để ta thương nghị, các con còn nhỏ, an tâm đi học là được rồi.”
Hứa Hướng Dương lộ hàm răng trắng ôm Lăng Thanh Huyền: “Chờ xem, con trai nhà hai người và con dâu hai người sẽ cùng đậu vào trường đại học tốt!”
……Vì sao, cảm thấy có hơi lo lắng nhỉ?
Một người quá mức nhiệt tình, một người quá mức bình tĩnh, Hứa mẫu lo con trai ngốc nhà mình sẽ bị thiệt thòi, tìm lý do gọi Lăng Thanh Huyền vào trong phòng bếp.
Giọng nói của bà ôn hoà: “Thanh Thanh này, con thích Dương Dương bao nhiêu vậy?”
Vấn đề Hứa mẫu hỏi ra, làm Lăng Thanh Huyền sửng sốt.
ZZ, bổn tọa nên trả lời thế nào?
【…… Ký chủ, cô thích vai ác không? 】
Lăng Thanh Huyền trầm mặc, cô không rõ lắm.
Thích, rốt cuộc là định nghĩa ra sao?
Đối mặt với ánh mắt chờ mong của Hứa mẫu, cô há miệng thở dốc, còn chưa kịp nói, thiếu niên bên ngoài nhịn không được chạy tới ôm cô: “Mặc kệ cô ấy thích con bao nhiêu, con đều thích cô ấy hơn cả cô ấy thích con.”
Hứa mẫu biết đứa nhỏ này hết thuốc chữa rồi, cũng không bắt buộc, dù sao con gái người ta cũng không có từ chối.
Sau khi ở lại ăn bữa cơm, Hứa Hướng Dương đưa Lăng Thanh Huyền về nhà, lúc chia tay, Hứa Hướng Dương ôm cô không buông.
“Sau khi em trở về, chúng ta còn có thể gặp lại không?”
Lăng Thanh Huyền nhéo nhéo mặt hắn, hỏi lại: “Vì sao không thể?”
Khẽ cười một tiếng, thiếu niên gác đầu trên vai cô, “Ừ, thích em nhất.”
Thiếu niên hồi lâu không đứng dậy, ở bên tai cô hỏi: “Đêm nay có thể ở lại nhà em không?”
Sợ cô từ chối, hắn vội vàng giải thích: “Học tập! Anh bảo đảm là học, hiện tại em chính là học bá của cao trung chúng ta, vì để đuổi kịp em, anh phải cố gắng nỗ lực.”
Nếu lúc phân lớp không thể ở bên nhau, cô thích người khác thì sao bây giờ?
Nghĩ đến hắn không ở cạnh cô, lúc nào cô cũng có thể bị cướp đi, thiếu niên liền không thể bình tĩnh được.
“Được.”
Chỉ là một chữ, nóng nảy của thiếu niên đã được trấn an.
Nhưng mà không gian trong nhà nhỏ, Lăng Thanh Huyền không để ý, thiếu niên lại gắt gao dựa gần cô: “Vậy mới ấm áp.”
Đèn bàn mở lên, rõ ràng gia cảnh hai người đều giàu có, nhưng lại quá mức mộc mạc.
Hứa Hướng Dương muốn làm gì đó, đều bị bài tập đánh bại.
Làm đúng một đề, là có thể hôn một cái.
Hắn đã nghĩ kỹ về phần thưởng mà mình sẽ yêu cầu sau khi có kết quả bài kiểm tra cuối kì rồi.
Trong phòng đều là âm thanh bút chì cọ sát trên giấy, còn có tiếng hô hấp đều đều.
Lăng Thanh Huyền nắm tay hắn, nghiêng mắt, đôi mắt thiếu niên đã nhắm lại, bút chì trong tay còn động lung tung.
Cô lấy đi cây bút trên tay hắn, đánh giá sườn mặt soái khí của hắn, tinh thần phấn chấn và trầm ổn, đều thể hiện trên người hắn.
Hắn nỗ lực như thế, chỉ vì muốn tới gần mình thêm một chút.
Lăng Thanh Huyền lấy chăn ra, quấn quanh hai người.
Một cái võng dường như không đủ, dứt khoát cứ như vậy đi.
……
Trường Giang Lân gần đây xảy ra hiện tượng rất