Chương 677: Mua hết toàn bộ
Một cô gái trẻ tuối khác đứng cạnh đó nhanh chóng gật gật đầu, “Đúng rồi tôi cũng biết anh ta. Lúc trước không phải anh ta còn có một vị hôn thê sao?”
“Đúng đúng đúng, anh ta lúc trước đối với vị hôn thê đó đặc biệt tốt, sinh nhật các thứ còn khoa trương chức mừng. Chỉ là về sau không nghe thấy tin tức gì của vị hôn thê đó, nghe nói là bị tổng giám đốc trực tiếp đá đấy.”
“Đương nhiên là bị đá rồi, cô không thấy cô ta, dáng dấp cũng không có gì đặc biệt, làm sao xứng với tổng giám đốc. Bị đá cũng là chuyện bình thường, chẳng qua là tổng giám đốc chỉ chơi đùa thôi.”
“Ai da, cô nhìn kìa, nữ nhân đang đi bên cạnh tổng giám đốc không biết là ai nhỉ? Cái bụng lớn thế kia. Không phải là bạn gái mới của tổng giám đốc chứ!”
“Đang mang bầu sao lại là bạn gái của tổng giám đốc được? Nhưng mà cô gái này dáng dấp nhìn rất quen mắt, nhìn có vẻ giống như là…”
Hai cô gái kia thảo luận với thanh âm rất nhỏ, nhưng là tôi cùng Tiết Xán vẫn có thể nghe thấy rõ ràng tất cả những gì họ nói.
Tôi không bận tâm đến mấy cái lời nói này, chẳng qua chỉ là vài lời nói huyên thuyên của mấy cô gái trẻ mà thôi.
Nhưng Tiết Xán sau khi nghe, sắc mặt tái xanh, lạnh lùng liếc nhìn hai cô gái kia một chút, hai cô gái kia đột nhiên cảm giác được một trận rét run, ngẩng đầu liền chạm phải ánh mắt lạnh như băng của Tiết Xán, lập tức bị dọa đến một câu cũng không dám mở miệng, lập tức rời khỏi.
“Nói hươu nói vượn.” Tiết Xán mặt không biến đổi nói một câu, trong tay cầm bình sữa nhỏ buông xuống.
“Ây dà, chàng để ý như vậy làm gì?” So với Tiết Xán biểu lộ không vui, tôi ngược lại là rất thản nhiên, “Chẳng qua là người ta nói chuyện phiếm thôi, dù sao cũng không mất đi lạng thịt nào, cứ để cho bọn họ nói chán đi.”
Tiết Xán trong đôi mắt đen láy rõ ràng là vẫn có mấy phần lửa giận, “Nhưng ta không thích nghe bọn họ nói nàng như vậy.”
“Nói như vậy là nói thế nào?”
Tiết Xán thấp mắt nhìn tôi, nhẹ giọng nói: “Nói ta vứt bỏ nàng.”
Tôi sửng sốt một chút, nghẹn ngào nhịn cười, mở miệng nói: “Họ nói cũng đâu có sai, chàng thật sự năm đó đúng là bỏ rơi em mà.”
Tiết Xán nhíu mày, bỗng dưng đưa hai tay, chống tại đằng sau khung cửa kính của cửa hàng, lẳng lặng đem tôi giam cầm tại trong ngực của mình, “Lúc trước chỉ là vì ta muốn bảo vệ nàng.”
Tôi đương nhiên vừa nãy chỉ là nói đùa, cười nói: “Vâng, em biết rồi, thôi không gây sự với chàng nữa, chàng mau qua bên kia chọn giúp em một loại tã đi.”
“Tã?”Tiết Xán nhíu mày, “Đó là vật gì vậy?”
Tiết Xán cho tới bây giờ chưa có nuôi qua con nhỏ, lại là người cổ xưa, đương nhiên không hiểu rõ những thứ này.
“Nếu là không hiểu rõ, chàng có thể hỏi nhân viên bán hàng của cửa hàng.” Tôi đẩy Tiết Xán đi sang hướng bên kia, “Em muốn ở chỗ này chọn bình sữa. Chàng nhanh qua bên kia đi. Chàng tướng mạo thực tế qua thu hút, em không có cách nào chú tâm chọn đồ được.”
Sau khi đẩy Tiết Xán đi, tôi chọn một cái bình sữa, đến lúc đi tính tiền, tôi để ý nhân viên bán hàng nhìn tôi mấy lần.
Tôi nhíu mày, “Xin hỏi thẻ thanh toán của tôi có vấn đề gì sao?”
“Không, không phải.” Nhân viên bán hàng bối rối nói, “Chỉ là tôi nhìn tiểu thư dáng dấp rất quen mắt, có phải cô là vợ trước của tổng giám đốc tập đoàn Tiết thị đúng không?”
Trong lòng tôi không khỏi có chút trầm xuống.
Trước đó một thời gian dài tôi đều rất ít đi ra ngoài, hầu hết thời gian đều ở trong nhà, mọi thứ trong nhà đều do những người hầu của Hạ gia đi mua. Cho nên tôi là thật lâu không có trực tiếp xuất đầu lộ diện ở bên ngoài, tôi đã sớm quên trước đây gương mặt mình nổi danh ầm ĩ như thế nào ở thành phố S.
“Ừm.” Tôi thuận miệng nói một câu, biết phủ định cũng không có ý nghĩa gì, liền dứt khoát thừa nhận.
“Ôi, không nghĩ tới bụng của cô lại lớn như vậy!” Nhìn thấy bụng của tôi, nhân viên bán hàng không nhìn được tò mò, “Cha của đứa bé là ai thế? Ây da, chắc là không phải tổng giám đốc rồi đúng không, chắc là trong lòng cô cảm thấy rất khó chịu đi. Đã từng ở bên cạnh một đại gia lớn như thế, bây giờ lại trở thành vợ của một người bình thường, chênh lệch như vậy khẳng định là không dễ chịu gì rồi.”
Nhìn đối phương trên mặt lộ vẻ đồng tình thương cảm, tôi đột nhiên cảm thấy có chút im lặng. Thời gian này các nhân viên bán hàng đúng là thật sự rảnh rỗi đến nhàn cư vi bất thiện.
“Đúng vậy, cũng có chút cảm giác chênh lệch.” Tôi hờ hững thuận miệng đáp một câu, “Xin hỏi cô có thể đưa cho tôi đồ được chưa?”
“A, đương nhiên..” Nhân viên bán hàng lời còn chưa nói hết, phía sau của tôi đột nhiên truyền đến mấy tiếng âm thanh rít lên.
“Đẹp trai quá! Sao lại có thể đẹp trai như vậy chứ!”
Tôi còn chưa kịp quay đầu, lại đột nhiên nghe được sau lưng vang lên thanh âm dịu dàng quen thuộc.
“Phu nhân yêu quý, để nàng đợi lâu rồi.”
Phu nhân?
Tôi sửng sốt một chút, quay đầu liền thấy Tiết Xán khuôn mặt tuấn tú phi phàm, thuận tay ôm eo tôi, cúi đầu cười.
Trước mặt tôi cô nhân viên bán hàng kia hiện tại toàn bộ người cũng đã mắt trợn tròn, miệng há to, tựa hồ như có thể nhét vào một củ khoai tây.
Nàng nhìn Tiết Xán trước mặt, ngón tay run rẩy, rất lâu mới mở miệng nói: “Tổng..tổng giám đốc, sao ngài lại ở đây?”
Tôi ái ngại nhìn sang phía nhân viên bán hàng, nếu là Tiết Xán trước đây, chỉ sợ đã một chưởng mà đánh chết nàng.
class="bi6gxh9e">
Ánh mắt của Tiết Xán rơi trên người tiểu cô nương này, ngày càng băng lãnh, nhưng rốt cuộc vẫn là không nói gì, cúi đầu hỏi tôi: “Nàng còn muốn mua gì nữa không?”