Chớp mắt đã ba tháng trôi qua A Yên vẫn luôn nhung nhớ về người đàn ông tên khôi ấy, cô ngồi thẫn thờ trên chiếc bàn gỗ mà buồn bã chẳng có ai thật sự quan tâm cô cả.
Quyên Đỗ thì lúc nào cũng lao vào công việc, mà bắt cô phải ép gả cho nhà Lý gia còn Thủy thì lâu lâu xuất hiện sau khi lại biệt tăm luôn.
A Yên thở dài tỏ vẻ chán nản, hình như cô đang rất buồn bực về việc này, cô nhấp một ngụm trà mà ánh mắt nhìn xa xăm, như đang suy nghĩ một điều gì đó.
Tiếng cánh cửa lại vang lên từ bên ngoài ông lão Quyên Đỗ bước vào, ánh mắt ông ta nhìn về phía của cô như đang muốn nói một điều gì đó.
Bắt gặp ánh mắt ấy A Yên tỏ ra vẻ lạnh lùng, cô từ tốn trốn khỏi ánh mắt đó của ông, nhưng ông lại tiếng đến gần cô hơn mặc kệ cho ông muốn làm gì, cô vẫn ngồi yên bất động.
Ông đã ở chỗ cô ánh mắt nhìn cô, trong khi đó cô tỏ ra vẻ không quan tâm mà cầm trên tay ly trà, mà nhấp một ngụm, ông dần dần kéo chiếc ghế ra ngồi xuống chỗ của cô.
Đưa đôi tay kéo tách trà đến gần ông lấy ra một chiếc ly mà rót vào đó một ngụm trà, A Yên lúc này nhìn sang phía ông, ông cũng như cô bắt đầu nhâm nhi thưởng thức ly trà ấy.
Hút một hơi cạn ly trà, ông mỉm cười một cách trìu mến nhìn cô : "A Yên à !" Nghe giọng nói của ông cô cảm thấy có điều gì đó bất thường, hình như là ông lại khuyên cô nên lấy con của nhà họ Lý, cô mặc dù không thích nhưng vẫn quay đầu lại nhìn ông mỉm cười một cách niềm nở : "Dạ cha kêu con có việc gì không ?" Ông lại tiếp tục rót trà thở dài một hơi sau khi uống sạch, ánh mắt đầy gian xảo nhìn cô, nhưng cô lại quay mặt đi chỗ khác để tránh ánh mắt ấy.
"Ta xin lỗi…" Nghe