Ông đứng nhìn vợ mình được đưa vào một cổ quan tài, trên tay ông bế đứa bé mà kìm nén nỗi đau thương mà thẫn thờ trong các nghi thức, đang diễn ra để chôn cất vợ mình .
Ông cùng bà đỡ đẻ trong tay bồng đứa con của mình, đi qua hành người đông đúc, cuối cùng cũng đã đến nơi vợ ông sẽ được an nghỉ, ông nhìn bọn nó đào bới một lúc lâu, sau đó bỏ chiếc quan tài xuống đất, ôm cắn chặt môi không thể nói được gì .
Dần dần chiếc hòm bị đám người đó dùng cuốc và xẻng, để lắp đất lại cả buồn chiều ấy ông cùng bà đỡ đẻ trở về nhà khuôn mặt của ông cũng đã có nhiều nét năng hơn, khi qua được cuối sốc ấy .
Ông nhìn ông gái mình nằm trên giường với tấm khăn lót, ông không kìm được cảm xúc mà khóc nức nở .
"Mình không muốn ở đây nữa, những chuyện ở đây càng làm mình thêm đau buồn thêm, chúng ta hãy đi nhé đi đến một nơi khác sinh sống, quên hết mọi thứ ở đây"
Ông chủng bị tất cả . Sáng hôm sau ông bế con gái ra khỏi nhà trong đóng đồ đạc kia, lúc đi ông có quay đầu nhìn lại nó mà mỉm cười :
"Từ nay ta sẽ luôn bên cạnh con, ta sẽ tìm cho con một người mẹ tốt . Và tên của con là A Yên"
Dưới âm ty mẹ của A Yên được đưa từ một cái nhà lao ra ngoài, thân hình bà gầy gò hốc hác chỉ toàn, da và thịt ánh mắt sâu thẳm đầy bị thương .Bà được thần chết triệu đến, bà phải quỳ xuống đất mặt dù cơ thể tàn tụa, nó khiến bà đau đớn đến nước mắt ứa ra .
Sau đó thần chết bước đến bên cạnh bà, ông ta mỉm cười rồi đỡ bà lên, khuôn mặt dịu dàng của ông đã khiến cảm xúc của bà cao trào bà khóc .
Thần chết lúc này dùng đôi bàn tay của mình xoa qua người của bà, cậu ôm chặt lấy bà nói giọng trầm :
"Mẹ không cần lo con chính là con rể của mẹ trong kiếp này, con sẽ giúp mẹ sống lại và ở cạnh con gái mình"
Bà vui mừng nhìn cậu, sau đó bà mỉm cười, rồi hắc bạch và vô thường bước vào khéo bà đi cũng như A Yên vậy, bà được đầu thai thành con gái của mình gia đình nghèo khó Tên là Thủy .
Tất cả mọi chuyện đã xong xuôi thần chết tưởng rằng, mọi chuyện mà mình sắp đặc điều