Edit: Ashe
Còn mười ngày nữa sẽ bước sang năm mới.
Kiểu Kiểu theo thông lệ đến đây ân cần thăm hỏi, chân còn chưa bước vào cửa, trên người đã bị Bộ Khê Khách dán đạo phù.
“Thiên linh linh địa linh linh.” Bộ Khê Khách nói, “Muội tránh xa một chút, không được đến gần.”
Cơ thể Tình Lan càng ngày càng nặng, Bộ Khê Khách sợ đứa trẻ cẩu thả như Kiểu Kiểu lúc chơi đùa sẽ đụng phải Tình Lan.
Kiểu Kiểu xin Tình Lan giúp đỡ: “Muội có thể đến nghe một chút không? Muội sẽ dán tai lên bụng tỷ nghe một cái, muội sẽ thật nhẹ nhàng thôi!”
“Muội nghĩ cũng đừng nghĩ!” Bộ Khê Khách lại tăng thêm một đạo hoàng phù.
Kiểu Kiểu càng giận dữ nói: “Ca à, huynh cảm thấy chỉ một đạo phù là có thể ngăn cản muội đến gần công chúa tỷ tỷ sao?”
Bộ Khê Khách: “Muội muội ngốc, ta nói cho muội biết, lá bùa này mặc dù hiện giờ chưa có tác dụng, nhưng buổi tối sẽ có.”
Kiểu Kiểu: “Nghe huynh gạt người!”
Bộ Khê Khách cười nói: “Cái này gọi là Dạ Lang phù, ban ngày sẽ không thấy, nhưng nếu gặp được tiểu hài nhi không nghe lời, đến buổi tối, lá bùa này sẽ hóa thành dạ lang, chạy vào trong mộng của muội!”
Kiểu Kiểu: “…Ai mà sợ!”
Kiểu Kiểu sợ muốn chết, không dám nhấc chân lên.
Tình Lan đánh Bộ Khê Khách một cái: “Sao chàng lại hù dọa muội ấy!”
Bộ Khê Khách: “Nàng cũng không thể thiên vị. Hai ta là huynh muội, nàng gả cho người nào? Phò mã không phải Kiểu Kiểu, mà là ta.”
Ngụ ý, nàng chỉ được ở cùng ta thôi!
Tình Lan sờ sờ bụng, nói: “Nhưng Kiểu Kiểu đáng yêu hơn chàng, ngay cả tiểu Hồ Cầu cũng thích muội ấy."
Kiểu Kiểu xé phù, một cước bước vào phòng, cười hì hì, ngồi xuống ôm cánh tay Tình Lan, nháy mắt với Bộ Khê Khách.
“Không còn cách nào.” Kiểu Kiểu cười đắc ý nói, “Công chúa tỷ tỷ cho muội vào.”
Bộ Khê Khách: “Vậy muội nghe lời một chút, đừng lộn xộn."
Vừa dứt lời, Kiểu Kiểu đã dán lỗ tai lên bụng Tình Lan, thấy trái tim Bộ Khê Khách muốn vọt lên cổ họng.
“Muội nhẹ chút!”
Tình Lan giận hắn: “Không sao mà!”
Kiểu Kiểu cố ý khoe khoang nói: “Ôi! Hình như đang đạp!”
Bộ Khê Khách chán nản.
Sứ giả đàm phán của triều đình đã đến, sau khi thảo luận sơ bộ với sứ giả của bộ lạc Bắc Định, Bộ Cố xuất phát, đến Bắc Địch đón người.
Bộ lạc sơn dã Hà Đông Bắc Địch do Yến Xuyên quản lý, từ khi Mặc Kỳ Yên phái binh đóng quân, bộ lạc thân thiết của Hãn Vương bởi vì được Bộ Cố tiếp nhận, ở tạm Nhã Minh thành.
Sau khi mọi việc lắng xuống, Yến Xuyên nghênh đón một năm mới.
Mặc dù có quốc tang, nhưng bởi vì Bắc Địch quy hàng, ở Nhã Minh thành vẫn còn Quỳnh Lâm Viện vô cùng náo nhiệt mở tiệc ăn mừng năm mới.
Bộ Khê Khách mang quần áo Hạ tộc đưa tới cho Tình Lan, Tình Lan vui vẻ suýt chút nữa nhảy dựng lên.
“Làm cho ta sao? Khi nào thế?”
Vu ma ma cười nói: “Sáng sớm phò mã đã ra lệnh, nói muốn đưa cho công chúa bộ lễ phục lộng lẫy của Hạ tộc…”
“Ta thích!” Tình Lan ôm bộ y phục kia, nói, “Năm nay ta muốn mặc y phục này cùng phò mã đón năm mới.”
Bộ Khê Khách cười vô cùng xán lạn, nói khẽ: “Mặc vào cho ta xem xem.”
Phục sức của Hạ tộc rất đặc biệt, áo lót màu đen, bên trên thêu tinh hà, bên ngoài vạt áo là cổ tròn màu đỏ, thêu bức đồ đằng của Hạ tộc, hai tay áo thêu hình hồ ly, nửa nằm nửa ngồi, áo ngoài màu sắc phong phú, thêu sông núi biển hồ, nhật nguyệt hoa cỏ, màu xanh màu đỏ, làn váy thêu lửa, sáng rực cực kỳ.
Tình Lan dạo một vòng, ngọn lửa trên váy giống như có sức sống, cháy lên bập bùng.
Bộ Khê Khách căng thẳng dang hai tay ra, sợ nàng ngã.
Tình Lan vỗ vỗ bụng, ngẩng đầu cười nói: “Núi phồng lên.”
Trên bụng thêu Tê Sơn của Yến Xuyên.
Bộ Khê Khách cười nói: “Đó là đương nhiên, công chúa đã hoài thai liên tử của Tê Sơn.”
Ma ma lại lấy đồ trang sức vàng bạc ra, Tình Lan ngạc nhiên nói: “Kim quan thật đẹp!”
Không chỉ có kim quan, còn có vòng đeo cổ, trâm cài tóc, cùng khuyên tai lấp lánh.
Tình Lan cầm trong tay, đôi mắt lóe sáng long lanh: “Hóa ra đồ trang sức của Hạ tộc các chàng là thế này… Ta chưa thấy kiểu dáng này bao giờ đấy, thật đặc biệt!”
“Nàng thích là tốt rồi.” Bộ Khê Khách thở phào nhẹ nhõm, “Vốn tưởng những thứ trang sức này công chúa đã thấy nhiều, ta còn sợ nàng không đeo… Bây giờ công chúa thích, ta rất vui.”
“Chàng thì sao?” Tình Lan nói, “Hạ tộc của chàng còn có lễ phục lộng lẫy nào nữa?”
“Tất nhiên là có, chỉ là…” Bộ Khê Khách hơi do dự.
“Ta muốn xem!”
Bộ Khê Khách hết cách, đành phải vào buồng thay y phục.
Vu ma ma dựa theo cách chải đầu học được ở bổn tông Hạ tộc, đeo kim quan lên cho Tình Lan.
Rất nhanh, Bộ Khê Khách đi ra, các loại ngân sức* trên người va vào nhau, âm thanh trong trẻo như tiếng suối chảy.
(*) trang sức bạc
Tình Lan quay đầu lại, ngây người nhìn.
Dáng người Bộ Khê Khách thon dài, cứng cáp, vòng bạc ở cổ đè lên áo xanh đậm, trên cổ thêu đầy những ngôi sao, áo trong màu đỏ tô thêm một phần tươi sáng, lúc bước đi giống như tinh hà chuyển động, ngân quang lấp lánh.
Bộ Khê Khách đeo trang sức trên trán, phản chiếu ánh nắng, hắn không thể không nheo mắt lại, đưa tay che đi tia sáng.
Hắn ngồi xuống, duỗi ngón tay, chọc chọc khuôn mặt đang ngẩn ra của Tình Lan.
Tình Lan từ trong kinh ngạc hoàn hồn lại, cả người đều vui vẻ: “Hóa ra chàng mặc y phục của Hạ tộc lại đẹp như vậy!”
Bộ Khê Khách nói: “Nàng đã quên, ta vẫn luôn là Thiện Tài Đồng Tử của Hạ tộc chúng ta, mọi nhà đều muốn đứa trẻ của mình có hình dáng giống ta.”
Tình Lan cười ha ha.
Ma ma đeo kim quan cho Tình Lan xong, Bộ Khê Khách nhướn mày, hỏi nàng: “Nặng không?”
Tình Lan khẽ gật đầu: “Hơi nặng một chút.”
“Không sao đâu.” Bộ Khê Khách nói, “Hai ta ở nhà nhìn nhau, đợi buổi tối dự tiệc, không cần mang những thứ này nữa, không ai có thể làm nàng mệt mỏi, quần áo cũng vậy…”
Ma ma cả kinh nói: “Chuyện này sao có thể được? Điện hạ là đại diện của hoàng thất, ngàn lần không thể để mất lễ nghi ở đây!”
Bộ Khê Khách nói: “Ở đây? Nơi đây không phải cũng là người nhà sao? Thoải mái là được.”
Tình Lan cười hì hì, trong đầu vừa cảm khái phò mã thật tốt, vừa soi gương, thấy khuôn mặt tròn trịa của mình, bỗng dưng lại khóc lên.
“Lại, lại tròn nữa rồi!”
Nàng khóc thút tha thút thít, Bộ Khê Khách vội vàng đến dỗ dành, các loại trang sức va vào nhau, reo lên linh động.
Tình Lan thừa dịp hắn tới gần, bắt lấy cằm của hắn, hôn lên môi hắn một cái, bẹp một tiếng, còn vang hơn tiếng ngân sức.
Bộ Khê Khách ngừng lại.
Ma ma che mặt vội vàng lui ra.
Tình Lan cười lên ha hả.
Sửng sốt hồi lâu, Bộ Khê Khách đưa tay sờ lên môi, thích thú nói: “Vẫn chưa thỏa mãn.”
Tình Lan: “Vậy làm lại một lần nữa.”
Bộ Khê Khách nâng cổ nàng, tặng nàng một nụ hôn sâu.
“Lần cuối cùng của năm nay.” Bộ Khê Khách nói, “Sang năm, chính là công chúa điện hạ của năm mới.”
“Bộ Khê Khách, chàng thật đẹp.”
“Đó là bởi vì đôi mắt của công chúa đẹp hơn người thường, vì vậy ta mới đẹp như vậy.” Bộ Khê Khách nói, “Ta rất may mắn, có thể sống trong đôi mắt đẹp của nàng, có thể nghe được lời khen từ miệng công chúa.”
Tinh Lan nghe những lời này đã quen, cười hỏi: “Tộc nhân của Hạ tộc chàng đều dẻo miệng như vậy sao?”
“Tộc nhân Hạ tộc ta được mặt trời chăm sóc, đã là người được ban tặng lương duyên, trước mặt thê tử của mình, ai cũng có thể nói ra những lời như vậy.” Bộ Khê Khách nói, “Nói thật so với những lời nói dối êm tai, lời yêu thương thật lòng càng dễ nghe hơn… Bởi vì nó mang theo nhiệt độ của mùa xuân, có thể gieo vào trong lòng người đang yêu lời hứa