Mạc Hạo Ngôn lên tiếng hỏi Phạm Đông Nghi: “Ba của cô sao rồi?”.
“Cuộc phẫu thuật thành công ngoài dự tính ba tôi sẽ sớm hồi phục thôi”.
Sắc mắt của Mạc Hạo Ngôn trở nên âm trầm khó đoán, giọng cũng lạnh lẽo đến vô chừng: “Ba cô ổn rồi nhưng con tôi thì mất rồi cô nói xem có công bằng không?!”.
Sắc mặt của Phạm Đông Nghi tái nhợt giọng cô run lên: “Anh…nói vậy…là sao?”.
Mạc Hạo Ngôn lớn tiếng quát: “Cô chỉ cần tiền thôi mà vậy tại sao lại gửi tin nhắn để Hạ Vũ đến đó làm gì chứ? Cô ấy đang mang thai sau khi rời khỏi đó cô ấy đã gặp tại nạn mất đi đứa bé trong bụng, trong lúc tôi còn ngu ngơ chưa biết đến sự tồn tại của đứa bé đó thì nó đã không còn nữa, tất cả là lỗi tại cô đó Phạm Đông Nghi”.
Phạm Đông Nghi như hoảng loạn ngã người ngồi xuống ghế đá trong khuôn viên của bệnh viện, giọng cô lắp bắp vang lên: “Sao…lại như vậy…huhuhu”.
Mạc Hạo Ngôn mất bình tĩnh gào lên: “Tôi mất người mà tôi yêu thương…tôi mất đứa con chưa kịp chào đời…tôi mất cái gọi gia đình rồi vừa lòng cô chưa? Tôi đã làm gì cô mà cô lại hủy hoại cuộc đời tôi như vậy chứ? Hạ Vũ xem cô là bạn thân bao nhiêu năm sao cô có thể đối xử với cô ấy tàn nhẫn như vậy hả?”.
Phạm Đông Nghi run rẩy từ trước đến giờ Mạc Hạo Ngôn là một người rất lịch thiệp anh không bao giờ nổi cáu lên như vậy trước mặt người khác nên liền lên tiếng giải thích: “Tôi xin lỗi tôi đâu có muốn mọi chuyện ra nông nỗi này, bộ anh tưởng tôi vui lắm chắc nhưng tôi có thể thề với anh là tôi không có gửi tin nhắn cho Hạ Vũ, tôi thật sự không có làm như vậy mà”.
Mạc Hạo Ngôn cung tay thành nắm đấm cố kìm nén bản thân ra tay đánh người hơn nữa Phạm Đông Nghi lại còn là một cô gái, anh lên tiếng hỏi: “Vậy cô giải thích sao về chuyện này đây cô nói đi, chuyện ngày hôm đó chỉ có tôi với cô biết mà thôi nếu cô không nhắn thì ai nhắn tin cho Hạ Vũ được chứ?”.
Phạm Đông Nghị lắc đầu rơi vào bế tắc: “Tôi thật sự không biết nhưng xin anh hãy tin tôi đi mà, tôi không có làm như vậy tôi có thể đem tính mạng của mình ra thề với trời đất để chứng minh cho sự trong sạch của mình”.
Ánh mắt của Mạc Hạo Ngôn hằn lên tia máu gân xanh nổi đầy trên trán: “Tôi sẽ điều tra vụ việc này tới cùng nếu để tôi biết có liên quan cô thì tôi nhất định sẽ bắt phải trả một cái giá thật đắc không chỉ riêng cô mà còn là cả gia đình của cô nữa đó”.
Chuyện tin nhắn từ số máy lạ kêu Phương Hạ Vũ đến khách sạn Vermilion đến giờ vẫn là một uẩn khúc mà cả Mạc Hạo Ngộn và Phạm Đông Nghi đều vẫn đang còn điều tra vì không biết ai là người làm chuyện đó, nhằm mục đích gì nữa.
Mạc Hạo Ngôn đang suy nghĩ vu vơ về quá khứ thì nghe thấy tiếng Phương Hạ Vũ gọi mình: “Hạo Ngôn…Hạo Ngôn…anh bị sao vậy?”.
Mạc Hạo Ngôn giật mình thoát khỏi những ký ức đã qua anh nhìn vào